TRUY TÌM AKHENATEN - Trang 202

– Nói cho các cháu biết, gọi tiêu chảy là còn quá nhẹ đấy. Phải gọi là đau

bụng Borgia, đau bụng Crippen, hay những cái tên tương tự gắn liền với
những kẻ đầu độc nổi tiếng. Hoặc có thể là đau bụng William Wallace, theo
tên của gã phản loạn người Scotland bị Edward Longshanks mổ bụng.
Nhưng không phải là tiêu chảy. Tiêu chảy là một từ quá nhẹ để mô tả sự
quặn thắt kinh khủng của một cái dạ dày giận dữ ở nơi khỉ ho cò gáy này.

Nuốt cái ực cả một muỗng lớn món “Đặc biệt Đặc biệt” của ông Creemy

với sự thích thú thấy rõ, John hỏi:

– Nhưng nếu ông không ăn gì thì làm sao sống được?
– Ta có một tủ lạnh trong phòng chứa đầy nước khoáng đóng chai và

những hũ thức ăn trẻ em mà ta đã mua sẵn từ London. Ta ăn những thứ đó.

Xém nữa là mắc nghẹn vì kinh ngạc, John hỏi lại:

– Ông ăn thức ăn trẻ em? Táo và lê ninh nhừ, gạo và mơ xay nhuyễn?

Những thứ như thế á?

– Đúng. Và chúng đều được tiệt trùng đàng hoàng. Chứa trong những cái

hũ được niêm kín. Ở cái đất nước dơ bẩn này, đây là những thức ăn duy nhất
mà ta có thể tin tưởng một trăm phần trăm về cái khoản dạ dày.

Liếc nhìn món ăn trên đĩa của John, ông Groanin liếm môi một cách thèm

thuồng.

– Nhưng cái này nhìn và ngửi mùi đúng là có vẻ rất ngon.
John mời:
– Vậy ông dùng thử một ít đi.

– Ta không biết là có nên ăn hay không nữa.
Ngồi xuống cái bàn ăn bằng gỗ gụ, ông Groanin kéo cái đĩa lớn chứa món

“Đặc biệt Đặc biệt” của ông Creemy về phía mình, và cho phép mùi thơm
của nó bay xộc vào cánh mũi.

Tuy không muốn, nhưng ông cũng phải công nhận:

– Cái anh Creemy này không phải là một đầu bếp tồi. Ta công nhận điều

đó. Nếu các cháu thích mấy cái món ăn ngoại quốc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.