TRUY TÌM AKHENATEN - Trang 205

Philippa cầm cái bình lên và vừa định đi vào bếp lấy thêm nước thì ông

Groanin đã chộp lấy bình hoa ở giữa bàn. Ném những cành hoa ra ngoài,
ông tu ừng ực thứ nước xanh nhơn nhớt ở bên trong. Tuy nhiên, nước trong
bình hoa có vẻ vẫn không giúp được gì cho ông.

Chỉ còn lờ mờ tỉnh táo, ông giục giã:

– Làm gì đó đi. Lưỡi của ta. Nó y như than nóng trên lửa. Gọi bác sĩ!

Kêu xe cứu thương!

Vừa nhào tới cái điện thoại, Philippa vừa hỏi anh:
– John, em phải gọi số mấy?

– Làm sao anh biết.
Trong một giây, John cân nhắc việc sử dụng sức mạnh djinn của mình để

giúp ông Groanin, và rồi cậu bỏ ngay ý định đó vì sợ người quản gia một tay
của cậu Nimrod lại mất thêm cái lưỡi.

Cùng một suy nghĩ như anh mình, Philippa lại sợ cô sẽ làm cái nóng trong

miệng ông Groanin biến mất bằng cách cho đóng băng miệng ông.

Trong tình trạng hỗn loạn đó, cuối cùng chính ông Creemy là người giải

cứu cho ông Groanin.

Ngăn ông Groanin uống sạch nước từ cái bình hoa trên tủ búp-phê, ông

nói:

– Đừng. Nước rất tệ.

Rồi đưa cho ông Groanin một hũ đường, ông giục:
– Ăn đi. Ăn đi. Ăn.
Thấy ông Groanin có vẻ không tự ăn được, ông Creemy lập tức xúc lên

một muỗng đường lớn và tống vào miệng ông Groanin. Ông nói:

– Đường rất giúp ích cho cái miệng đang bốc cháy vì cay.
Ông Groanin ăn muỗng đường đó, và, có vẻ như nó giúp ông giảm cay

được một ít, ông ăn thêm một muỗng nữa, rồi một muỗng nữa. Và sau mười
phút, ngọn lửa bên trong miệng ông đã nguội xuống đủ để ông nói chuyện.

– Chúa ơi, sao lại có một món cà-ri cay như thế này?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.