TRUY TÌM AKHENATEN - Trang 209

– Chúng ta phải báo cho ông Creemy và ông Groanin biết. Rồi sau đó dĩ

nhiên chúng ta sẽ đi tìm cậu Nimrod.

Cặp sinh đôi tìm thấy ông Groanin đang ngồi đọc tờ báo The Daily

Telegraph ngày hôm qua và nhấm nháp một hũ thức ăn trẻ em thay cho bữa
sáng trong phòng mình. Trông thấy cặp sinh đôi, ông tuyên bố:

– Bột yến mạch ăn chung với quả mâm xôi và táo ngon cực.
Liếc nhìn quanh căn phòng với những bức hình Shakespeare, Shelley, và

Lord Byron bạc màu treo đầy trên tường, John nói:

– Cháu thật không biết làm sao ông có thể ăn được những món đó.

– Cái này là của những đứa trẻ đầy khoáng chất amiăng trong dạ dày đấy.
Múc một muỗng hỗn hộp thức ăn sền sệt cho vào miệng, ông hỏi:
– Ta có thể giúp gì cho các cháu đây?

Philippa nói:
– Là cậu Nimrod. Cậu ấy không có ở đây. Cậu đã không trở về nhà từ tối

hôm qua. Giường của cậu không có ai ngủ, và chiếc xe cũng không có trong
ga-ra.

Ông Groanin khẽ rên rẩm:

– Vậy các cháu muốn ta làm gì với chuyện đó?
Vét lấy miếng thức ăn trẻ em cuối cùng từ cái hũ và liếm muỗng một cách

thèm thuồng, ông nói:

– Ta nghĩ rồi cậu ấy cũng sẽ xuất hiện thôi. Cậu Nimrod của các cháu

hoàn toàn có thể tự lo cho mình. Nói được đến sáu ngôn ngữ, bao gồm tiếng
Ả Rập. Có tiền trong túi. Biết rõ đất nước này như lòng bàn tay. Đó là chưa
kể đến việc sở hữu sức mạnh siêu nhiên. Cậu ấy dư sức tự lo cho mình, đúng
không? Còn ta thì một chữ Ả Rập bẻ đôi cũng không biết. Ta không có lấy
một xu tiền địa phương trong túi. Ta thậm chí còn không biết đường đi đến
sân bay dù rất muốn. Và, trong trường hợp các cháu đã quên, ta chỉ có một
tay. Cho nên, ta thật sự chẳng thấy mình làm được trò trống gì cả.

Philippa kiên trì nài nỉ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.