TRUY TÌM AKHENATEN - Trang 238

Philippa hét lên:
– Không!

Và cô nhảy tới đạp lên con bọ cạp rồi đá nó ra xa. Tuy nhiên, khi cô làm

thế, con bọ cạp lại bám vào được sợi dây giày của cô với cặp càng bẩn thỉu
của nó. Leo lên chân Philippa, nó bắt đầu lủi về phía mắt cá chân trần của
cô. Philippa kinh tởm nhận ra nó nặng như thế nào – ít nhất cũng tới cả kí.
Hét lên một tiếng đinh tai nhức óc, Philippa đá mạnh vào cánh cửa ngôi mộ,
làm con bọ cạp văng ra đất. Ở đó, nó cuộn tròn lại như một trái banh, phun
một giọt chất độc lớn sát rạt đầu cô, rồi cuối cùng cũng bốc cháy. Nghe thấy
một cái gì đó giống tiếng không khí thoát ra khỏi thân hình dày cộm của con
bọ cạp và thình lình nhớ lời dặn của cậu Nimrod, Philippa cẩn thận cúi
xuống, vẫn giữ khoảng cách an toàn, và nghe được một từ như được thầm
thì từ đáy sâu địa ngục. Rồi cô leo ra khỏi hố và ói trên một đụn cát. Vài
giây sau, John lồm cồm bò dậy và đi theo cô.

Cậu nói:
– Em đã cứu mạng anh. Xém nữa thì con bọ cạp đó đã đốt anh rồi.

Đưa tay chùi miệng, Philippa nói:
– Nếu là anh, anh cũng làm thế thôi.
John gật đầu và nắm chặt tay em gái đầy biết ơn.

Ông Groanin thú nhận:
– Còn ta biết ta sẽ không làm thế. Ta ghét bọ cạp.
Gỡ hết lớp phong ấn còn lại trên cửa mộ, họ bặm môi đẩy nó mở ra và đi

vào trong hầm mộ cổ. Từ trong bóng tối, cậu Nimrod tiến thẳng về phía họ,
mặt hơi ủ rũ hơn bình thường. Cặp sinh đôi chạy ùa đến và ôm chặt lấy cậu.

Philippa nói:
– Tụi cháu cứ tưởng sẽ không bao giờ được gặp cậu nữa.
Cậu Nimrod nói:

– Xém nữa là thế. Nếu không nhờ các cháu, có lẽ cậu sẽ phải ở dưới này

rất lâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.