TRUY TÌM AKHENATEN - Trang 33

– John, John, thư giãn đi cháu. Mọi thứ sẽ ổn thôi. Dễ như ăn bánh ấy.

Bác sĩ Moody đây là một nhà gây mê đại tài. Giỏi nhất ở New York đấy.

John nói:

– À, dĩ nhiên là thế rồi. Cháu không hề nghi ngờ điều đó bao giờ. Chẳng

qua cháu chỉ nghĩ được gặp một thiên thần cũng hay thôi. Cho dù đó chỉ là
một ảo giác.

Ông Moody nói:
– Cháu có thể chắc chắn một điều là, chưa có bệnh nhân nào của tôi nói

là họ đã thấy thiên thần sau khi tỉnh mê.

John lầm bầm:
– Tại sao cháu lại thấy điều đó đáng tin nhỉ?
Cánh cửa phòng mở ra và bà Gaunt bước vào, trên bàn tay với những

móng được cắt sửa đẹp đẽ của bà là một ly cà phê Starbucks lớn. Ông Larr
nói:

– Vừa nhắc đến thiên thần là cô ấy xuất hiện.
Philippa nhăn mặt và quay đi chỗ khác. Cô hỏi:
– Chúng ta có thể bắt đầu được chưa ạ? Cháu đã lỡ bữa sáng rồi. Cháu

chẳng muốn lỡ luôn bữa trưa đâu.

Bức tường hành lang bên ngoài phòng của hai đứa trẻ nhìn giống như một

triển lãm nghệ thuật của những bệnh nhân nhí đã ở bệnh viện này, với vô số
tranh ảnh, poster và những câu chuyện kể về cảm giác của chúng khi được
phẫu thuật. Nhưng không có câu chuyện hay bức tranh nào ở cái bệnh viện
này có thể cho Philippa một khái niệm cụ thể về phẫu thuật. Cô phải thừa
nhận rằng có lẽ đó là một chuyện khó mô tả bằng bất cứ hình thức nào. Một
phút trước cô còn đang nắm tay mẹ và cảm thấy một cái gì đó rất lạnh đang
lan dần từ tay cô lên phía trên, và đến phút tiếp theo, không còn gì cả. Giống
như ai đó đã gạt một công tắc bên trong đầu Philippa làm tắt hết tất cả giác
quan của cô.

Hay gần như là tất cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.