TRUY TÌM AKHENATEN - Trang 62

Không cần phải xù lên thế. Cha đâu có rầy la gì hai đứa đâu.

John nói:

– Nhưng cha nói cứ y như đang rầy la tụi con ấy. Cha không thấy việc đề

nghị tụi con cố gắng đừng gây rắc rối gì là rất bất công sao? Cứ như tụi con
chuyên gây rắc rối vậy.

Ngay khi vừa nói xong, John cảm thấy hình như cậu đã đi quá xa khi dám

nói với cha mình như thế. Và, ngay khi từ cuối cùng buột ra khỏi miệng,
John chắc rằng cha cậu sẽ gỡ kính ra và trừng mắt nhìn cậu với ánh mắt có
thể đâm thủng cả một cái áo giáp. Cho nên chuyện xảy ra tiếp sau đó làm
cậu hoàn toàn bất ngờ.

Ông Ganut xin lỗi:

– Cho cha xin lỗi nhé, John. Cả con nữa, Philippa. Đúng, con nói đúng.

Cha đã nói mà không suy nghĩ.

Không có một đứa trẻ nào ngoan hơn các con mà.
Vừa nói, ông Gaunt vừa đút tay vào trong túi sau và rút ra một xấp tiền

dày cộm như một cái bánh sandwich. Cầm lên hai tờ 100 đô, ông dúi tiền về
phía John và nói:

– Đây. Mỗi đứa một tờ. Cầm lấy mua đồ đẹp. Cho trại hè…
Bà Gaunt phản đối:
– Edward, anh đâu cần phải làm vậy. Anh hoang tưởng quá đấy.

Với John, chuyện hoang tưởng như vậy xem ra lại quá tốt nếu như nó

giúp anh em cậu có được 100 đô tiêu vặt. Đưa tay lấy tiền trước khi mẹ kịp
thuyết phục cha đổi ý, John bị sốc khi thấy cha giật nẩy mình lúc cậu chạm
nhẹ vào tay ông. Và niềm vui nhận được 100 đô của John biến mất hoàn
toàn khi cậu nhận ra cha cậu dường như rất sợ cậu. Liếc mắt về phía em gái,
cậu có thể thấy Philippa cũng nhận ra điều đó. Khi mẹ cậu đi theo cha ra cửa
trước, nơi chiếc xe limousine của ông đang đợi sẵn, John xiết chặt tay
Philippa và rít nhỏ vào tai cô:

– Em có thấy không? Có thấy cái cách cha nhìn chúng ta không? Đây là

cơ hội tốt nhất cho chúng ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.