TRUY TÌM SỰ THẬT - Trang 133

CHƯƠNG 39

Shaw đang di chuyển. Nhà kho nằm ở một khu vực của Paris mà

những người muốn tránh bạo lực không bao giờ lai vãng. Phần đất nhỏ của
nước Pháp này không do cảnh sát kiểm soát, nó thuộc về những kẻ gọi đó là
nhà. Và những kẻ ấy không khuyến khích các vị khách tới thăm.

Bốn gã đầu trọc bước ra khỏi bóng tối và tiến về phía Shaw lúc này

đứng ở một đầu của nhà kho, thứ ánh sáng duy nhất là vài bóng đèn lờ mờ
trên đầu. Đám thanh niên quây xung quanh ông, bọn chúng chẳng bận tâm
giấu vũ khí làm gì. Có lẽ bọn này giữ những thứ đó cả trong bữa sáng, bữa
trưa và bữa chiều chặt hơn cả những phụ nữ từng chung chạ với chúng.

Ba tên trong số này mặc áo sát nách dù bên ngoài trời lạnh. Tất cả đều

da trắng, dù thực sự khó mà nói được như thế bởi mình chúng đều tối lại vì
các hình xăm. Hình xăm trên người mỗi tên đều khác nhau, trừ một hình
xuất hiện ở phía sau bắp tay: chữ thập ngoặc. Một trong số này chừng hai
mươi tuổi xăm cả một con rồng ba màu xanh, đen và hồng cuộn kín phần
thân trên, răng nanh của nó nhe ra ở phần dưới mặt của tên này. Một tay hắn
cầm khẩu súng trường tự động chống giật, quan điểm "Tao chẳng quan tâm
tới cái mẹ gì" hiện rõ trong đôi mắt nâu hằm hằm nhìn Shaw chất chứa lòng
căm ghét pha lẫn khinh bỉ. Tên này hộc lên rồi nhổ một bãi nước bọt chỉ
cách chân ông chừng hai chục phân.

Mẹ mày hẳn phải tự hào lắm đấy.
Shaw xoay người sang phía một tên khác đang bước lại gần ông. Hắn

mặc áo khoác, áo bò jeans là ly, quần rộng có tua thay vì quần đen áo sơ-mi
bó sát và đi ghệt mũi cao kiểu nhà binh. Thế nhưng thái độ của tên này cũng
chẳng khác gì thái độ của bọn lâu la. Hắn cố đi vẻ khệnh khạng, chỉ khiến ta
muốn thò tay rút súng hoặc chuẩn bị nắm đấm mà nện cho hắn ra bã để
nhân loại đỡ được một thành phần tệ hại.

Tên cầm đầu không thể quá ba mươi tuổi nhưng gương mặt chằng

chịt sẹo và đầy cảm xúc kia cho thấy hắn có kinh nghiệm hơn rất nhiều so
với kẻ có ba mươi năm sống cuộc đời bình thường.

Hắn bắt tay Shaw rồi chỉ cho ông một chiếc bàn nhỏ đặt trong góc.

Chỉ khi hắn đã ngồi Shaw mới bước theo. Bây giờ đám đầu trọc đã quây
tròn quanh bàn. Bọn chúng là thú sống theo bầy, Shaw thấy như vậy, luôn
luôn chờ đợi lệnh diệt con mồi.

"Je uis Adolph, thưa ngài. Ngài đi bằng gì ?”
"Chẳng gì cả", Shaw đáp. "Tôi có tất cả những gì các anh cần".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.