Shaw chưa bao giờ bị khước từ. Có lẽ nhờ thân hình hộ pháp của ông,
hoặc nhờ đôi mắt xanh có sức hút mạnh mẽ xoáy vào người khác. Nhưng
nhiều khả năng nhất là ông và chủ quán từng làm việc với nhau, mà đó
không phải việc liên quan đến ăn uống.
Đêm đó Shaw mặc complê và xem một vở opera ở nhà hát Muziek.
Khi vở kịch kết thúc, có thể đi bộ trở lại khách sạn nhưng Shaw lại chọn
hướng ngược lại. Đêm nay mới là lý do thực sự ông tới Hà Lan, Shaw
không còn là một khách du lịch nữa.
Khi bước vào khu phố đèn đỏ, Shaw trông thấy có gì đó diễn ra trong
cái ngõ rất hẹp. Một thằng bé đứng trong bóng tối, bên cạnh nó là một gã
đàn ông trông có vẻ thô nháp, khoá quần kéo xuống, một tay gã thọc vào
quần thằng bé.
Trong chốc lát Shaw đổi hướng đi. Ông lướt vào cái ngõ hẹp và nện
một cú thôi sơn vào gáy gã đàn ông. Đó là một đòn đã được tính toán lực
trước, chỉ nhằm hạ gục chứ không kết liễu đối thủ dù Shaw rất thèm thực
hiện việc ấy. Khi gã đàn ông nằm trên vỉa hè không còn biết trời đất là gì,
Shaw giúi vào tay thằng bé vài trăm euro, đẩy mạnh nó đi cùng với lời cảnh
báo rất đáng sợ bằng tiếng Hà Lan. Khi tiếng bước chân vội vàng của thằng
bé dần xa, Shaw biết rằng ít nhất nó không bị đói hay bỏ mạng trong đêm
nay.
Lúc trở lại đường cũ, lần đầu tiên Shaw để ý thấy rằng khu trung tâm
chứng khoán cũ nằm đối diện với những cô gái làng chơi ở khu đèn đỏ.
Điều đó làm ông thấy lạ lẫm cho tận tới lúc suy nghĩ về điều ấy. Tiền mặt
và gái điếm luôn gắn với nhau như hình với bóng. Shaw băn khoăn liệu có
quý cô nào chịu nhận ít cổ phiếu thay vì lấy euro không.
Nhưng đáng mỉa mai hơn việc trung tâm chứng khoán gần nơi làm
của các cô gái làng chơi là khu đèn đỏ bao bọc hoàn toàn Oude Kerk - nhà
thờ cổ nhất và lớn nhất thành phố. Được xây dựng năm 1306, ban đầu là
một nhà thờ gỗ đơn giản, trong hai thế kỷ sau đó nó liên tục được nối thêm
và mở rộng. Thậm chí một người nào đó còn đặt một đôi vú bằng đồng
xuống vỉa hè ở lối vào trước nhà thờ. Shaw từng vào trong đó vài lần. Thứ
để lại ấn tượng mạnh mẽ trong ông là một loạt hình chạm khắc trên chỗ
đứng của ca đoàn, mô tả những người đàn ông đi đại tiện nhiều kinh khủng.
Shaw chỉ có thể suy đoán rằng hồi đó những buổi lễ phải thật dài.
Thánh thần và ma quỷ, Chúa và gái điếm, Shaw trầm ngâm khi tới
giữa khu vực trái luân thường này. Người Hà Lan gọi khu vực này là