TRUY TÌM SỰ THẬT - Trang 38

CHƯƠNG 10

Katie ngồi dự đám tang và ghi chép rất nhiều, những thứ sẽ ghép

thành một bài báo mà cô biết người ta sẽ đọc trong một phút rồi sau đó quên
luôn. Lúc rời cổng nghĩa trang, cô chào hỏi vài người chẳng hề quen biết.
Danh tiếng Katie xuống thảm hại tới mức chẳng ai nhận ra cô trừ một tay
dở người của tờ Thời báo, kẻ dành cho cô cái nhìn vẻ trịch thượng. Tay
phóng viên này năm nay bốn mươi tám tuổi, Katie nghĩ gã nên làm trang
viết về những người chết, đó là cách tuyệt vời để gã tìm hiểu về những
người cùng thời mình. Nhưng có một sự thật phủ phàng là gã ở đây bởi gã
muốn thế, còn Katie ở đây bởi cô chẳng còn chỗ nào khác.

Khi đã trở lại phòng khách sạn, cô gõ bài viết của mình. Tiểu sử chính

thức của người đàn ông Scotland quá cố đã được lưu từ lâu, như tiểu sử của
tất cả những người có chút tiếng tăm dù là ít. Bài viết của Katie chỉ đơn
giản nhằm thêm chút không khí và cách nhìn nhận của cô về đám tang.
Nhưng chỉ có vài cách để mô tả đám tang ai đó. Người ta đau buồn, người
ta than khóc. Người ta trở về nhà và tiếp tục sống, người đã qua đời - điều
không thể thay đổi - bị bỏ lại.

Andrew MacDougal có quá trình hoạt động khá dài ở chính trường

châu Âu song đã về vườn được hơn ba chục năm nên từ lâu hình ảnh của
ông trong công chúng đã mờ nhạt hẳn. Cả bài báo sẽ dài không quá năm
trăm từ, nó cũng sẽ chỉ dài đến mức ấy bởi tay chủ tờ báo của Katie là
người Scotland. Nếu có một bức ảnh đi kèm bài viết, chẳng có gì nghi ngờ
là nó sẽ chụp người đàn ông đã mất mặc váy truyền thống khi còn ở thời
hoàng kim.

Katie lắc đầu khi nghĩ về điều ấy. Chuyến bay dài gần bảy giờ tới

London rồi vất vả đi tiếp tới Glasgow

(thành phố cổ nằm ở Tây Nam Scotland)

, đường về

cũng bằng ngần ấy. Làm tất cả những việc ấy chỉ vì một người đàn ông đã
kết thúc sự nghiệp chính trị của mình từ khi Katie còn là một nhóc con.
Trong lúc ấy tác phẩm tầm cỡ thiên niên kỷ đang nằm ngay trước mắt cô.

Tất nhiên cô đã theo sát những diễn biến liên quan tới Konstantin và

các vấn đề khác. Thậm chí cô đã gửi cho biên tập viên một email sử dụng
những từ ngữ được chọn lọc rất kỹ, gợi ý rằng vì dù sao cô đã quan tâm tới
vấn đề ấy, có thể một chuyến đi tới Moscow sẽ xứng đáng. Nhưng tay ấy
chẳng thèm trả lời, Katie coi đó là dấu hiệu chẳng tốt đẹp gì.

Tôi viết bài về những người chết trong lúc vấn đề có thể vực dậy sự

nghiệp của tôi vẫn diễn ra. Tôi may mắn thế, may mắn thế sao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.