Để hết tâm hồn vào những con đường ngập tràn ánh nắng, Weldon
chẳng chú tâm đến dáng vẻ của ông ta. Chỉ có điều anh ta nhận ra ngay đây
là một quý ông có học. Đầu trĩu xuống mệt mỏi dường như quá tải bởi sức
nặng của kiến thức và độ dài của năm tháng.
- Cunningham cần anh bạn, tôi biết. - Ông bác sĩ bắt chuyện.
Không một câu trả lời, ánh mắt Weldon hướng về ông ta với nụ cười
thỏa mãn lặng xẹt.
- Dĩ nhiên, ông ta có lý do. - Ông ta tiếp - Nhất là đêm qua.
Rồi ông ta vội vã giải thích bằng chất giọng trầm nhỏ nhẹ.
- Dĩ nhiên, mọi người đều biết câu chuyện đó. Bên kia bờ sông, họ bàn
tán xôn xao. Nhưng tôi nghe được từ phía bên này. Luôn có thông tin nối
liền hai thành phố: thông tin trên trời, thông tin dưới đất.
- Khi tôi nghe được câu chuyện này, - Ông ta tiếp - có điều gì đó giục
tôi đến gặp anh bạn để kể một câu chuyện nghiêm túc.
- Ồ, vâng. - Giọng Weldon từ tốn.
- Tôi kể cho thân chủ tôi nghe. Cô ta đồng ý anh bạn là người thích
hợp. Chúng tôi cần ông, ông Weldon à, dù rằng chúng tôi không đưa một
cái giá tương tự ông Cunningham. Nhưng chúng tôi sẽ đưa anh bạn đến đối
đầu với một nguy hiểm. Thậm chí còn nguy hiểm hơn nhiều lần của ông ta.
Cơ hội để hoàn thành một kỳ công tuyệt thế đấy thưa ngài.