Chương 10
Ngôi nhà trên ngọn đồi
Weldon cỡi con ngựa màu hạt dẻ lên đồi. Đó là một con vật xấu xí với
cái đầu to, dài lại chứa đựng dòng máu nhiệt tình bên trong. Còn ngài bác sĩ
lái chiếc xe nhỏ gầm rú ghê rợn cũng leo qua được con đường gập ghềnh
như kiểu con dê nhảy xổm.
Sau một giờ rưỡi, họ đến được đoạn thấp của khu rừng. Đoạn tiếp đó
còn gian nan hơn nữa vì lòng đường gần như bị phá hủy hết. Khá chật vật,
họ mới đến được ngôi nhà.
Khi vui buồn, người ta mong muốn những vật vô tri chung quanh cùng
chia sẻ cái cảm giác đó, nhưng với ngôi nhà chứa đầy những điều bí ẩn này,
thoạt trông bề ngoài không có chút ấn tượng như vậy. Đó là căn nhà xây
bằng đá kiểu Tây Ban Nha, có hai tầng. Những bức tường có dáng vẻ kỳ lạ:
những viên đá to còn giữ nguyên dạng khi người ta nhặt chúng ở bên sườn
núi và được sắp lộn xộn tạo ra những mủi nhọn lởm chởm, những góc cạnh
sắc lẻm.
Vươn lên cao những bức tường to rộng, những giàn dây leo mọc tứ
tung, trải dài từ đầu này sang đầu kia. Một giàn đang ra hoa phủ kín theo
chiều thẳng đứng một phần của ngôi nhà.
Ngôi nhà không rộng lớn lắm. Những cánh cửa sâu khá nhỏ tạo ra
chút dáng vẻ riêng biệt, trông cũng hay hay.
Weldon tự nhủ, viên tướng thuộc tuýp người chủ quan đến độc đoán.
Niềm kiêu hãnh lộ rõ trên từng xó xỉnh của ngôi nhà: dáng vẻ xấu xí, phần
tường ở đoạn đường bên dưới gấp ba lần phần phía trên. Quang cảnh trước
mặt thật sự sống động: từ phía Tây bắc, người ta nhìn thấy đoạn đường đèo
lởm chởm giữa Las Attas và ngọn Cumberland, về phía Nam con sông Rio
Negro xuất hiện sóng vỗ trắng xóa cuồng nộ vào hẻm núi và ở phía xa hơn,
con sông lượn lờ trôi từ Juniper mịt mù xa xăm sang bờ San Trinidad.
- Ông ta quả là người có ý chí. - Weldon nhận xét.
Anh chàng rời ngựa bước xuống, kịp lúc ông bác sĩ cũng ngừng xe lại
và trèo ra.
- Viên tướng hẳn là như vậy rồi. Chúng ta vào nhà chứ?