TRUYEN CHON LOC NUOC NGOAI TAP 1 - Trang 100

chạm vào đồng tiền, tim anh nổi lên đập mạnh. Nhìn chằm chằm đống tiền,
anh nghĩ thầm: “Ta sẽ làm gì đây với số tiền này? Thế là bây giờ ta đã thoát
cảnh túng thiếu, ít nhất là ba năm, có thể đóng cửa lại mà làm việc. Bây giờ
ta đã có tiền mua thuốc vẽ, trả tiền ăn tiền nhà, tiền may mặc, sắm sửa vặt
vãnh, tiền thuê nhà; bây giờ không còn ai đến cản trở, quấy rầy ta nữa, ta sẽ
mua một hình mẫu thật tốt, sẽ thuê làm một bức tượng bán thân bằng thạch
cao, một cái khuôn chân, ta sẽ đặt ở đây, trong phòng này, một bức tượng Vệ
Nữ, sẽ mua rất nhiều những bản in lại các bức tranh kiệt tác. Và nếu ta làm
việc trong ba năm, không vội vàng, không nghĩ đến việc bán tranh, ta sẽ bỏ
xa tất cả và có thể trở thành một nhà danh họa.”

Đó là những điều anh nghĩ thầm khi lắng nghe tiếng nói của lý trí;

nhưng đâu từ bên trong anh lại còn vang lên một tiếng nói khác, rõ rệt hơn.
Và khi anh đưa mắt nhìn đồng tiền vàng một lần nữa thì cái tuổi hăm hai và
cái trẻ trung sôi nổi của anh lại còn có câu chuyện khác để nói với anh. Bây
giờ anh có thể có được tất cả những cái gì trước kia anh vẫn thèm muốn,
những cái trước kia anh chỉ có thể đứng từ xa mà ngắm, thèm rỏ dãi. Ôi
chao! Chỉ thoáng nghĩ đến đây thôi, trái tim cuồng nhiệt của anh đã đập
mạnh đến chừng nào. Thắng một bộ lễ phục hợp thời trang, chén một bữa no
nê sau mấy năm trời kham khổ, thuê một căn nhà thật đẹp, đi xem kịch ngay
bây giờ, đến một cửa hàng bánh kẹo, đến v.v…; vơ phắt lấy đống tiền, anh
lao ra phố.

Trước hết, anh ghé vào một hiệu may sắm đủ lệ bộ, rồi như một đứa

trẻ, anh mê mải ngắm mình trong gương, – mua một lô nước hoa, dầu xức,
thuê ngay, không cần mặc cả, căn nhà anh đến thăm đầu tiên, ở đại lộ
Nevsky, một căn phòng lộng lẫy, tường có treo những tấm gương lớn, cửa
lắp những tấm kính nguyên cả bản; vào hiệu mua bừa đi một chiếc kính cầm
tay đắt tiền, lại cũng mua bừa một lô ca vát, đủ các kiểu, không biết dùng
đến bao giờ cho hết; vào hiệu thuê uốn tóc, thuê xe song mã đi hai vòng, để
chơi thôi, chẳng có mục đích gì hết, ghé cửa hàng bánh kẹo ăn kỳ chán chê
mới thôi và vào một hiệu ăn Pháp mà trước đến nay, anh chỉ nghe nói đến,
cũng mơ hồ như nghe nói chuyện bên Tàu. Vào đấy, anh vênh váo ngồi ăn,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.