TRUYEN CHON LOC NUOC NGOAI TAP 1 - Trang 143

muốn mọi người, dù chỉ là trên dòng tư tưởng, dừng lại cạnh tôi bên giá vẽ,
cùng rung cảm với tôi.

Xin đừng tiếc hơi ấm đang nồng nàn trong tim các bạn, hãy lại gần đây,

thế nào tôi cũng phải kể lại câu chuyện này…

• • •

Làng Kurkureu chúng tôi nằm ven chân núi, trên một cao nguyên rộng

có những khe nước ào ào từ nhiều ngách đá đổ xuống. Phía dưới làng tôi là
thung lũng Hoàng Thổ, là cánh thảo nguyên Kazakh mênh mông nằm giữa
các nhánh của Rặng Núi Đen và con đường sắt làm thành một cái thảm màu
băng qua đồng bằng chạy tít đến chân trời phía tây.

Phía trên làng tôi, giữa một ngọn đồi, có hai cây phong lớn. Tôi biết

chúng từ thuở bắt đầu biết mình. Dù ai đi từ phía nào đến làng Kurkureu
chúng tôi cũng đều trông thấy hai cây phong đó trước tiên; chúng luôn luôn
hiện ra trước mắt hệt như những ngọn hải đăng đặt trên núi. Thậm chí tôi
cũng không biết giải thích ra sao: phải chăng người ta vẫn đặc biệt trân trọng
nâng niu những ấn tượng thời thơ ấu hay vì do có liên quan đến nghề hoạ sĩ
của tôi, nhưng cứ mỗi lần về quê, khi xuống xe lửa đi qua thảo nguyên về
làng, tôi đều coi bổn phận đầu tiên là từ xa đưa mắt tìm hai cây phong thân
thuộc ấy.

Dù chúng có cao đến đâu chăng nữa, đứng xa thế cũng khó lòng trông

thấy ngay được, nhưng tôi thì bao giờ cũng cảm biết được chúng, lúc nào
cũng nom rõ.

Đã bao lần tôi từ những chốn xa xôi trở về Kurkureu và lần nào tôi

cũng thì thầm với một nỗi buồn da diết: “Ta sắp được thấy chúng chưa, hai
cây phong sinh đôi ấy? Mong sao chóng về tới làng, chóng lên đồi mà đến
với hai cây phong. Rồi sau đó cứ đứng dưới gốc cây để nghe mãi tiếng lá reo
cho đến khi say sưa ngây ngất”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.