TRUYEN CHON LOC NUOC NGOAI TAP 1 - Trang 41

họ yêu nhau, đêm ấy, đến tận ba giờ sáng. Lúc ra về, khi đi xuyên qua các
vách ngăn và tường nhà, Dutilleul cảm thấy có sự cọ sát bất thường ở hai
bên háng và vai. Tuy nhiên chàng thiết nghĩ chẳng cần phải để tâm làm gì.
Chỉ đến khi đi xuyên vào trong bức tường bao quanh, chàng mới thấy rõ rệt
cảm giác bị cản lại. Chàng như cựa quậy trong một vật thể còn lỏng, nhưng
nó trở thành nhão sệt và mỗi lần chàng ráng sức, nó lại dẻo quánh thêm. Khi
đã dấn được người hoàn toàn vào trong bề dày của những bức tường, chàng
nhận thấy không tiến lên được nữa và khiếp đảm nhớ đến hai viên thuốc
nhộng uống trong ngày. Những viên nhộng ấy, mà chàng tưởng là thuốc
cảm, thực ra là bột pi rét hóa trị bốn của bác sĩ kê thuốc năm trước. Hiệu lực
của chất thuốc ấy cộng với hiệu quả của lao lực thái quá bộc lộ ra một cách
đột ngột.

Dutilleul như đông cứng lại ở trong tường. Hiện nay chàng vẫn còn ở

đấy, lẫn vào trong đá. Những người hay đi chơi đêm khi xuôi phố Norvins
vào giờ huyên náo của Paris đã lắng xuống, nghe thấy một âm thanh mơ hồ
như từ dưới mồ vọng lên mà họ tưởng là tiếng gió thở than thổi ở các ngã
ba, ngã tư của Gò

16

. Đó là Garou-Garou Dutilleul than vãn cuộc đời vẻ vang

đã kết thúc và luyến tiếc mối tình quá ngắn ngủi. Có những đêm đông, họa
sĩ Gen Paul tháo cây đàn ghi ta xuống, mạo hiểm dấn bước vào chốn hiu
quạnh âm vang của phố Norvins để ca hát an ủi người tù khốn khổ, và
những tiếng đàn vút lên từ các ngón tay tê cóng của ông thấm vào tận lòng
đá như những giọt sáng trăng.

Phùng Văn Tửu dịch

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.