TRUYEN CHON LOC NUOC NGOAI TAP 1 - Trang 43

4.

CON KỲ NHÔNG

Anton Chekhov

(Хамелеон,

1884, Nga)

Thầy quản Ochumelov mình vận bành tô mới, tay cầm một cái gói,

đang đi qua bãi chợ. Bước theo sau y là một người lính cẩm, tóc hung hung
đỏ, tay xách một giỏ đầy phúc bồn tử mới tịch thu được. Chung quanh yên
ắng… Bãi chợ vắng tanh không một bóng người… Cánh cửa những hiệu tạp
hóa, những quán rượu mở toang như những miệng thú đói buồn tẻ nhìn ra
đường; đến cả ăn mày quanh đây cũng không có một ai.

— Mày dám cắn hả, đồ khốn! – bất ngờ Ochumelov nghe thấy. – Các

cậu ơi, đừng để nó sống nhé! Bây giờ người ta không cho phép để chó cắn
người đâu! Bắt lấy! A… a…!

Có tiếng chó kêu rống lên ăng ẳng. Ochumelov nhìn sang một bên và

thấy: từ kho củi của tay lái buôn Pichugin có một con chó chạy khập khiễng
bằng ba chân, vừa chạy vừa quay đầu lại nhìn. Đuổi theo sau nó là một
người mặc áo sơ mi hoa mới hồ và một chiếc gi lê không cài cúc. Người ấy
chạy theo con chó, cổ vươn dài ra phía trước, anh ta ngã xoài xuống đất và
túm lấy đôi cẳng sau của con vật. Lại nghe thấy tiếng chó ăng ẳng và tiếng
kêu: “Đừng để nó sống!” Từ phía sau các quầy hàng ló ra những bộ mặt ngái
ngủ, và chỉ một lúc sau bên kho củi đã thấy tụ tập cả một đám đông tựa hồ
như chui từ dưới đất lên.

— Thưa ngài quản, hình như có chuyện mất trật tự ạ!… – người lính

cẩm nói.

Ochumelov nghiêng nửa vòng, quay sang bên trái và bước tới chỗ đám

đông. Ông ta nhìn thấy ngay sát bên cổng nhà kho anh chàng mặc áo gi lê
cúc không cài ban nãy đang đứng, cánh tay phải giơ lên chìa cho mọi người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.