TRUYEN CHON LOC NUOC NGOAI TAP 1 - Trang 54

“Dạ thôi! Thưa ngài!” Sankar đáp. Cái “nghi thức” ấy cứ mỗi ngày lại

diễn ra một lần.

Bây giờ, việc của anh ta là rót rượu vào cốc thủy tinh, đẩy cốc về phía

ông chủ, đặt chai xô đa gần đó, rồi đút chiếc chai dẹt vào túi, lui ra ngoài
hành lang xem báo, chờ ở đấy đến chín giờ kém mười, rót hết giọt rượu cuối
cùng trong chai, lúc đó Sankar mới rời hành lang, vào ngồi trước mặt ông
chủ. Cử chỉ đó của anh ví như một tiếng chuông báo hiệu.

“Anh ngồi ở đây làm gì? Ra ngoài hành lang!”

“Tôi thích ngồi chỗ này và tôi phải ngồi ở đây, thưa ngài!”

“Chưa đến lúc anh phải vào.”

“Cũng chỉ kém có mười phút, thưa ngài…”

“Bậy nào! Mới có bảy giờ!”

“Vâng, đó là cách đây chừng hai tiếng!”

“Ồ! Bọn các anh như cố tình vặn kim đồng hồ chạy nhanh lên, đưa chai

xem còn bao nhiêu rượu?”

“Nhẵn rồi!” Sankar chìa chiếc chai. “Đã rót đến giọt cuối cùng!” Lúc

anh giơ chai lên, gã nọ nhìn thấy mà nổi nóng. “Tôi nghĩ,” gã nói, giọng đầy
ngờ vực, “lại có mưu mẹo gì đây. Tôi không hiểu được anh đã làm cái quái
quỷ gì với chai rượu này ngoài hành lang?” Sankar biết không cần cãi lại lời
trách đó. Đợi chuông đồng hồ điểm chín tiếng, anh bèn vỗ vai gã: “Uống hết
rượu đi, rồi đứng dậy, thưa ngài!” “Vậy là sao! Tôi không đứng! Anh là ai
mà đòi chỉ huy tôi?” Sankar đành phải làm căng đôi chút.

“Kia đừng có giả ngây, tưởng tôi say hử! Tôi rất tỉnh, không phải cai

quản gì tôi cả…”

Sankar vẫn không chịu.

“Ngày hôm nay cho anh thôi việc, ta không mướn anh nữa. Ta không

ưa đánh bạn với một thằng ngốc, không biết nghe lời. Anh cút đi!” Cứ như
thường ngày, Sankar chỉ lẳng lặng ngồi, chẳng đáp chẳng rằng, chờ gã uống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.