TRUYỆN CỔ Ả-RẬP - Trang 88

xuống nàng mới đi về phòng ngủ.

Tuy nhiên, một buổi tối, nàng chợt nghe thấy giọng của Ahmad hỏi nàng:

- Gia đình ta đón tiếp nàng thế nào? Nàng ngủ ở đâu? Ăn những gì?

- Thiếp chỉ ăn những đồ thừa và ngủ chung với đám thị nữ - nàng Landja
buồn bã trả lời.

Tối hôm ấy một cận thần của nhà vua ra ngoài hít không khí trong lánh tình
cờ nghe được, nhận ra giọng của hoàng tử. Ông vội chạy vào tâu với đức
vua:

- Tâu bệ hạ, con trai của bệ hạ, hoàng tử Ahmad vẫn chưa chết! Chàng đang
ở trên đỉnh núi trong tổ của một con đại bàng. Tâu bệ hạ, xin hãy tin thần,
điều thần nói là sự thật, chính tai thần đã nghe hoàng tử nói chuyện với một
cô gái trẻ đang khóc lóc trên thành.

Đức vua vô cùng sung sướng nhưng ngài bối rối quay lại hỏi lão thần trung
thành và thông thái:

- Ta phải làm gì bây giờ?

Viên cận thần liền khuyên:

- Tâu bệ hạ, người nên thịt một con bò cái. Đại bàng nhận ra sẽ lao xuống
để ăn thịt. Khi nó đã chén no nê, bệ hạ đòi nó trả lại hoàng tử cho mình.
Con vật hám mồi kia sẽ hỏi bệ hạ muốn nhận lại hoàng tử trong điều kiện
nào: Bị rút xương hay bị hút hết máu. Bệ hạ hãy nói là Người muốn nhận
lại hoàng tử không còn máu cũng được. Vì nếu cho hoàng tử ăn uống bổ
dưỡng, chàng có thể hồi tỉnh, nhưng chẳng có vị thần nào làm gì được khi
chàng không còn bộ xương.

Đức vua nghe theo lời khuyên khôn ngoan ấy và hoàng tử đã được đại bàng
trả về. Chàng rất yếu, chỉ còn thoi thóp nhưng vẫn còn sống. Cha chàng tìm
đủ mọi cách để chăm sóc cho chàng và Ahmad cũng hồi tỉnh. Cuối cùng
vào một ngày hoàng tử mở mắt tỉnh dậy. Chàng nhìn xung quanh nhưng
chẳng thấy nàng Landja đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.