TRUYỆN CỔ ANDERSEN - Trang 102

rằng chỉ có lê táo cái năm được mùa dạo nọ là những quả tốt nhất từ trước
đến nay. Dưa vẫn tiếp tục ra quả, nhưng chẳng thơm bằng những quả dưa
trong cung vua. Dầu ăn ngon thật, nhưng cũng không ngon hơn dâu của bá
tước Z. Và đến năm củ cải hỏng thì người ta chỉ nói đến mấy củ cái đáng
ghét ấy thôi. Còn những loại rau khác tốt hoàn toàn thì không được lấy một
câu khen ngợi. Hình như chủ nhà cảm thấy thực sự hả lòng khi được kêu
lên: “Sao củ cải tồi quá thế! Ừ, đúng đấy, năm nay xấu trời: chả trồng được
cái gì tốt cả.”

Mỗi tuần, hai hoặc ba lần, bác làm vườn đem hoa lên trang hoàng phòng

khách, bác có nghệ thuật cắm hoa rất đặc biệt, bác khéo sắp xếp làm cho
màu sắc hoa này tôn vẻ đẹp của hoa kia lên, làm cho hoa đẹp đến mê hồn.

Nhà chủ bảo:

- Anh có con mắt thẩm mỹ khá đấy, Larsen thân mến ạ! Thật đấy! Nhưng

chớ quên đó là do đức Chúa trời ban cho người từ khi mới lọt lòng chứ bản
thân mình thì chẳng có gì đáng kể đâu.

Một hôm, bác làm vườn lên phòng khách, mang theo một bình hoa to, có

cắm những lá cây khê tông, ở giữa xòe ra một đóa hoa lớn màu xanh lam
rực rỡ.

Ông lớn thích thú reo lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.