TRUYỆN CỔ ANDERSEN - Trang 115

MỘT MẢNH LÁ CỦA TRỜI

>>> Bản tiếng Anh

Trong bầu không khí trong sạch nhất, tít trên trời cao kia, có một thiên

thần bay từ vườn hoa thiên đường ra, tay cầm một bông hoa. Trong khi hôn
vào hoa, thiên thần làm rơi một chiếc lá. Chiếc lá đó rơi xuống đất vào giữa
một cánh rừng. Lập tức, nó bén rễ và mọc lên giữa các cây khác.

Những cây này không muốn nhận nó là đồng loại. Chúng nói:

- Cái cây gì mà lạ vậy?

Cây gai và tầm ma là những cây đầu tiên cất lời trêu chọc. Cây gai nói

với giọng khinh miệt:

- Không biết nó ở đâu tòi ra thế nhỉ? Chắc là một hạt rau giống nào đó.

Có ai lại mọc nhanh thế bao giờ? Như thế có khó coi không? Nó tưởng là
chúng mình ở đây để đỡ nó khi nó gục xuống chắc?

Mùa đông tới, mặt đất đầy tuyết phủ. Cây thần truyền cho tuyết một vẻ

rực rỡ như có ánh nắng chiếu sáng từ dưới lên. Đến mùa xuân, nó nở ra một
đóa hoa đẹp hơn tất cả các loại hoa khác.

Giáo sư thực vật học trứ danh toàn quốc nhận được tin ấy. Ông vội vác

tấm bằng chứng nhận sự uyên bác của ông đến tận nơi. Ông nghiên cứu cái
cây con, phân tích nó, và nếm thử một tí lá. Nó không giống bất cứ một thứ
cây nào ông đã trông thấy. Ông không tìm thấy một giống nào, loại cây nào
để xếp nó vào cả.

Ông kêu lên:

- Đây là một cây lai giống nào đó, thật là một loại quý, nó chẳng thuộc

vào hệ thống nào cả.

Bọn cây gai và tầm ma nhắc lại:

- Nó chẳng thuộc vào hệ thống nào cả.

Những cây to và cây cao trông thấy và nghe thấy chuyện xảy ra, nhưng

chẳng nói gì cả. Chẳng chê mà cũng chẳng khen, đó là cách xử trí khôn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.