TRUYỆN CỔ ANDERSEN - Trang 244

- Cụ hãy mở túi ra, chui vào đây thay tôi là được lên thẳng cõi thiên đàng

đấy!

- Ồ! Thế thì còn gì bằng nữa! - Ông lão chăn bò vội mở bao. Cu Con

nhảy phắt ra.

Ông lão vừa chui vào bao vừa dặn:

- Anh chăn họ tôi đàn bò nhé!

Cu Con buộc bao lại rồi đánh bò đi thẳng.

Lát sau, Cu Nhớn ở nhà thờ ra, lại vác bao lên vai. Cái bao nhẹ bỗng đi,

chẳng có gì lạ cả, vì ông lão chăn bò chỉ nhẹ bằng nửa Cu Con thôi.

- Sao nhẹ thế này nhỉ? Ồ! Có lẽ tại mình vừa ở nhà thờ ra!

Rồi Cu Nhớn ra một quãng sông vừa rộng vừa sâu quẳng cái bao của ông

cụ xấu số xuống. Cứ yên trí đấy là Cu Con, hắn rủa với một câu:

- Cút đi cho rồi! Từ nay hết xỏ tao nhé!

Hắn quay về nhà, nhưng đến một ngã tư lại gặp Cu Con đang dắt đàn bò.

- Chà, thế này thì lạ thật! Tao chả vừa thả mày trên sông là gì?

- Đúng! Anh vừa quẳng tôi xuống xông mới cách đây nửa giờ.

- Thế kiếm đâu ra đàn bò đẹp thế?

- Bò của vua Thủy tề đấy! Tôi kể cho anh nghe nhé! Trước hết, cảm ơn

anh đã thả tôi trôi sông, cho nên tôi mới được giàu có trở về đây. Lúc anh
quẳng tôi từ trên cầu xuống sông giá buốt, ngồi trong bao thấy gió rít hai
bên tai, tôi sợ vô cùng. Tôi chìm ngay xuống đến đáy, chẳng đau đớn tí nào
vì ở dưới nước ấy cỏ mọc rất êm. Vừa rơi xuống tới nơi, bao mở ra ngay, và
có một cô con gái tuyệt đẹp mặc toàn đồ trắng, trên bộ tóc xõa có đội một
cái vòng màu xanh, cầm lấy tay tôi mà bảo rằng:

- Có phải chàng Cu Con đấy không? Trước hết, xin tặng chàng mấy con

bò này. Đi độ một dặm nữa, chàng sẽ thấy một đàn bò nhiều gấp mấy lần
thế này. Đàn bò ấy tôi cũng xin tặng chàng đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.