TRUYỆN CỔ ANDERSEN - Trang 243

- Jesusma lạy chúa tôi! Đừng có đùa kiểu ấy mà mất đầu đấy!

Nói rồi, người chủ hiệu thuốc giảng giải cho Cu Nhớn biết tội ác của hắn,

nói cho hắn biết hắn là quân giết người và sẽ bị trừng trị. Cu Nhớn hoảng
quá, vội quáng quàng chạy ngay ra xe, quất ngựa rông thẳng về nhà. Ai
cũng tưởng hắn phát điên, nên mặc kệ cho hắn đi. Vừa đi đường hắn vừa
lẩm bẩm:

- Mày sẽ biết tay tao! Được rồi, thằng Cu Con, mày sẽ biết tay tao!

Lần này, vừa bước chân về đến nhà, hắn lấy ngay một cái túi to, chạy đến

bảo Cu Con:

- Mày lại xỏ tao lần nữa. Thoạt đầu tao giết ngựa, sau đến giết bà tao,

cũng tại mày tất cả, đừng có hòng xỏ tao nữa!

Hắn túm lấy thắt lưng và ấn luôn Cu Con vào trong cái bao, vác lên vai

mà quát:

- Lần này thì ông đem này đi trôi sông!

Đường ra sông khá xa, Cu Con cũng chẳng nhẹ gì. Qua cửa nhà thờ, nghe

thấy tiếng đại phong cầm và tiếng hát kinh thánh vọng ra, Cu Nhớn đặt bao
đựng Cu Con xuống trước cửa, bụng bảo dạ: “Vào cầu kinh đã rồi hãy đi.
Ai cũng đi lễ cả, tất nhiên thằng Cu Con chẳng trốn đi đâu được”. Nghĩ thế
hắn vào nhà thờ.

Cu Con kêu oai oái trong bao, loay hoay mãi không cởi được dây buộc.

Vừa hay có một ông lão chăn bò râu tóc bạc phơ đi tới, tay cầm một cây
gậy to, đang lùa một đàn bò rất đẹp. Bò đi qua xô phải cái bao đựng, Cu
Con lăn chiêng ra. Cu cậu rên rỉ:

- Than ôi! Mình còn trẻ thế này mà đã phải lên thiên đàng rồi!

Ông lão chăn bò nghe thấy bèn nói:

- Khốn khổ khốn nạn cho cái thân già này! Từng này tuổi đầu mà còn

chưa được lên thiên đàng, anh ạ!

Cu Con vội kêu lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.