TRUYỆN CỔ ANDERSEN - Trang 241

- Được lắm! Thằng Cu Con sẽ biết tay ta! Ông thì đánh cho vỡ sọ.

Lúc ấy bà nội của Cu Con vừa mới chết. Bà cụ đối với anh cũng cay

nghiệt, đáo để lắm. Nhưng Cu Con vẫn thương xót, đặt xác bà vào giường
mình xem hơi ấm có làm cho bà cụ hồi tỉnh lại được chăng. Bà cụ nằm đấy
suốt đêm, còn anh thì ngủ ngồi trên một chiếc ghế tựa.

Đến nửa đêm, Cu Con đang ngồi trong xó nhà, bỗng cửa mở, Cu Nhớn

vác búa vào. Hắn biết rõ giường Cu Con thường nằm nên đi thẳng đến.
Tưởng cái xác bà cụ là kẻ thù nằm đấy hắn bèn choảng cho một búa vào
trán.

- Thế là tong đời! Từ nay trở đi hết trêu tao nhớ!

Đoạn hắn về nhà.

Cu Con nghĩ thầm:

- Thằng cha này thế mà ác thật! Nó định giết mình đây. Cũng may bà cụ

chết hẳn rồi, không thì nó đã gây ra án mạng.

Anh mặc quần áo đẹp cho bà cụ, mượn một con ngựa bên láng giềng,

thắng xe vào rồi đặt bà cụ vào trong cùng để bà cụ khỏi rơi ra ngoài khi xe
chạy, rồi đánh xe qua rừng. Tảng sáng, đến cửa một quán trọ lớn, Cu Con
dừng xe vào ăn. Ông chủ hàng cơm có vô khối tiền bạc. Ông ta cũng là
người rất tốt, nhưng tính nóng như lửa.

- Chào Cu Con, hôm nay anh diện đi đâu sớm thế?

- Vâng, cháu đưa bà nội cháu ra tỉnh. Bà cụ ngồi trong xe ngoài kia, bảo

cụ vào hàng nhưng cụ không vào. Ông có thể mang cho bà cụ cái bình rượu
mật ong được chứ? Nhưng phải nói to lên nhá, bà cụ điếc nặng đấy!

- Được lắm.

Ông chủ quán mang một bình rượu mật ong to cho bà cụ đang lặng cứng

trong xe.

- Bình rượu của cậu cháu trai bảo đem ra cho bà đây này!

Nhưng cái xác chết chẳng thèm cựa quậy, cũng chẳng nói một lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.