TRUYỆN CỔ ANDERSEN - Trang 269

nhưng nàng kiên quyết từ chối. Các bà cụ mỗi khi uống rượu đều đem pha
đen đi như để tang, cũng chẳng ăn thua gì. Jean nghe thấy thế liền bảo:

- Mụ công chúa này gớm thật! Phải đánh cho một trận mới đáng đời. Giá

tôi là vua cha thì tôi đem lột da nó ra.

Ngay lúc ấy có tiếng hoan hô từ các cửa sổ bay ra. Công chúa đang ngự

du. Nhìn thấy nàng đẹp mê hồn, nhân dân quên cả sự độc ác của nàng và
vẫn hoan nghênh nàng. Mười hai cung nữ bận áo trắng, tay cầm bông uất
kim hương bằng vàng, cưỡi ngựa trắng, trên mình đầy kim cương châu báu.
Nàng mặc quần áo dệt bằng sợi vàng và chiếc roi ngựa của nàng lóng lánh
như một tia nắng mặt trời.

Chiếc mũ miện lấp lánh trên đầu nàng làm bằng muôn ngàn cánh bướm.

Nhưng tuyệt vời hơn cả là sắc đẹp của chính nàng.

Khi trông thấy công chúa, mặt Jean đỏ bừng lên như quả bồ quân. Anh tự

nhủ:

- Thật vô lý quá, nàng không thể là một mụ phù thủy độc ác đem treo cổ

và chặt đầu những người không trả lời nổi những câu đố của nàng được!
Nếu ai cũng có quyền đến cầu hôn, kể cả người hành khất nghèo khổ nhất
thì ta cũng sẽ đến vì ta không cầm lòng được nữa rồi!

Mọi người tìm cách khuyên can anh và bảo rằng chắc chắn anh sẽ không

tránh khỏi số phận của những kẻ khác. Người bạn đồng hành cũng muốn
can ngăn, nhưng Jean tuyên bố là mọi việc đâu sẽ có đó. Anh chải giày và
quần áo, rửa mặt mũi ra phố để vào cung. Nghe tiếng Jean gõ cửa, nhà vua
phán:

- Cứ vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.