TRUYỆN CỔ ANDERSEN - Trang 271

Vua bảo:

- Thấy chưa? Ngươi sẽ không thoát khỏi số phận những kẻ khác đâu. Tốt

hơn thế là từ bỏ ý định ấy đi, vì mỗi lần có kẻ đến cầu hôn là lòng ta lại
thêm tan nát.

Jean hôn tay vị lão vương nhân đức và tâu rằng tình yêu mãnh liệt của

anh đối với nàng công chúa xinh đẹp sẽ làm cho mọi việc ổn cả.

Vừa lúc đó công chúa cùng các cung nữ cưỡi ngựa về tới sân lâu đài. Hai

người bước ra đón nàng. Nàng chìa tay cho Jean một cách duyên dáng tuyệt
vời làm cho anh càng thấy yêu nàng gấp bội.

Chàng tin rằng nàng không thể là mụ phù thủy độc ác như nhân dân vẫn

đồn đại.

Họ bước lên phòng khách. Các chú lính hầu bưng bánh kẹo và hoa quả

đến, nhưng lão vương buồn phiền nên không đụng đến một thứ gì cả, hơn
nữa kẹo lại quá rắn.

Jean được hẹn sáng hôm sau đến lâu đài. Hội đồng giám khảo và các

quan tư pháp sẽ họp để xem anh trả lời những câu đố ra sao. Nếu ngày đầu
anh trả lời được, anh sẽ được đến hai lần nữa, nhưng chưa từng có kẻ cầu
hôn nào vượt được thử thách ấy, vì kẻ nào cũng bỏ xác ngay từ ngày đầu
tiên.

Jean không mảy may sợ hãi trước những điều kiện ấy. Sắc đẹp của công

chúa xâm chiếm tất cả tâm hồn anh làm anh mê mẩn tâm thần. Chắc chắn
Thượng Đế sẽ phù hộ anh. Nhưng phù hộ ra sao, anh chẳng biết và cũng
chẳng muốn nghĩ tới. Anh vừa nhảy lên đường cái vừa đi về quán trọ, nơi
người bạn đồng hành đang đợi anh.

Anh không thể nào tả lại vẻ yêu kiều duyên dáng của công chúa. Anh rất

sốt ruột đợi đến ngày hôm sau để quay lại lâu đài trả lời các câu đố.

Người bạn đồng hành lắc đầu và tỏ ra lo lắng, bảo anh:

- Tôi quý cậu biết chừng nào! Nhẽ ra chúng ta còn có thể sống chung với

nhau lâu dài, nhưng giờ đây tôi sắp sửa mất cậu, cậu Jean thân mến đáng
thương của tôi ơi! Tôi rất muốn khóc nhưng tôi không muốn làm mất vui

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.