TRUYỆN CỔ ANDERSEN - Trang 330

CON LỢN ỐNG TIỀN

>>> Bản tiếng Anh

Căn phòng của trẻ con đầy những đồ chơi là đồ chơi.

Trên mặt cái tủ nhiều ngăn kéo có một cái ống tiền bằng sành, hình con

lợn. Dĩ nhiên là lợn ta có một cái khe sau lưng, và người ta lấy dao rạch
rộng ra để có thể bỏ lọt cả đồng bạc vào được. Trong ống có hai đồng bạc,
chưa kể đến vô khối đồng shilling. Lợn ta chật ních những tiền đến nỗi lắc
không kêu. Không thể nào bắt nó chứa thêm được nữa.

Bây giờ lợn ta được đặt lên nóc tủ. Nó đưa mắt nhìn khắp phòng để tỏ ra

rằng với số tiền chứa trong bụng mình, nó có thể mua được tất cả các thứ đồ
chơi trong phòng. Giàu đến như thế, làm gì chẳng kiêu? Đây cũng là dư
luận của cả buồng, tuy chẳng ai nói ra, vì còn đang mải nói nhiều chuyện
khác. Cái ngăn kéo tủ để ngỏ, trong đó có một con búp-bê lớn hơi cũ, có
một cái móc sắt sau gáy. Cô nàng nhìn quanh rồi lên tiếng: “Chúng ta chơi
trò người lớn nào! Vui đáo để!”

Thế là ầm ĩ cả lên, ngay cả các bức chân dung cũng quay mặt vào tường

để tỏ ra rằng mình cũng có hai mặt, nhưng không có ý phản đối đề nghị của
búp-bê.

Nửa đêm, chị hằng lấp lánh qua cửa kính và chiếu sáng không lấy tiền.

Đã đến giờ khai mạc. Tất cả đều được mời đến, kể cả chiếc xe nôi, tuy rằng
nó thuộc loại đồ chơi hơi thô.

Xe nôi trấn tĩnh: “Người nào có cái hay của người ấy chứ? Có phải tất cả

thiên hạ đều là con nhà quý phái cả đâu, người ta chả thường nói người nào
phận nấy là gì?”

Chỉ có mỗi lợn ta nhận được một thiệp mời vì người ta cho rằng nó vắt

vẻo trên cao thế thì thì dù có kêu to lên mà mời nó cũng chẳng nghe thấy.
Mặc dù thế, lợn cũng không trả lời có đến hay không, và quả nhiên nó
không đến. Nếu nó muốn, nó sẽ dự cuộc vui tại chỗ, thu xếp thế nào thì thu
xếp! Và mọi người đành phải chiều nó!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.