TRUYỆN CỔ ANDERSEN - Trang 352

MỘT BÀ MẸ

>>> Bản tiếng Anh

Một bà mẹ đang ngồi bên đứa con thơ. Bà rất buồn vì đang lo đứa con bà

chết mất, đứa bé xanh rớt đã nhắm nghiền đôi mắt và đang thoi thóp. Đôi
lúc đứa bé rền rĩ rất thiểu não, thế là người mẹ lại cúi sát xuống gần con,
lòng se lại.

Có tiếng gõ cửa, một ông già nghèo khổ trùm kín trong tấm chăn thường

khoác cho ngựa bước vào. Trời rét như cắt, kể ra không có áo choàng nào
ấm bằng thứ chăn ấy. Bên ngoài toàn là một màu băng tuyết. Gió vun vút
như quất vào mặt.

Ông già rét run lập cập. Nhân lúc đứa bé ngủ thiếp đi, bà mẹ nhóm lò

hâm một cốc bia. Ông già ngồi xuống ru đứa bé. Bà mẹ ngồi vào chiếc ghế
gần ông già, nhìn đứa bé ốm yếu vẫn đang thoi thóp thở, và giơ một bàn tay
lên. Bà hỏi:

- Liệu có việc gì không? Thượng Đế hẳn không bắt nó đi chứ?

Ông già, chẳng phải ai khác, chính là Thần Chết, lắc đầu một cách khó

hiểu. Bà mẹ gục đầu xuống ngực, nước mắt ròng ròng trên gò má. Đã ba
ngày ba đêm nay, không hề được chợp mắt, bà thấy đầu nặng trĩu.

Bà ngủ thiếp đi, chỉ loáng một lát thôi, rồi chợt rùng mình vì rét, bà lại

choàng dậy.

- Gì thế này? - Bà kêu lên, mắt nhìn tứ phía. Ông già và cả con bà nữa đã

biến mất. Lão đã đem con bà đi rồi. Chiếc đồng hồ quả lắc vẫn cót két trong
xó nhà.

Cộc! Một quả lắc bằng chì rơi xuống đất. Thế là đồng hồ ngừng bặt.

Bà mẹ tội nghiệp vùng chạy ra ngoài, miệng gọi con.

Bên ngoài, có một bà cụ mặc áo dài đen, đang ngồi giữa đám tuyết, bảo

bà mẹ:

- Tôi thấy Thần Chết đã vào nhà chị. Lão ta mang con chị chạy đi rồi.

Lão ta chạy nhanh hơn gió và chẳng bao giờ mang lại những con người lão

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.