TRUYỆN CỔ ANDERSEN - Trang 454

trong mây. Nhiều đêm đông, nó bay qua các phố trong thành và nhìn qua
cửa kính. Lúc đó cửa kính phủ đầy băng giá, hình thành những bông hoa
trắng đẹp tuyệt vời.

- Ồ! Vâng, cháu đã thấy rồi! - Hai đứa bé đồng thanh nói vì chúng tin

rằng bà cụ nói thật.

- Bà chúa tuyết có vào nhà được không, hả bà? - Gerda hỏi.

- Có chứ, - bà đáp.

- Cứ vào đây mà xem! - Kay nói. - Mình sẽ cho bà ấy lên bếp lò nóng để

cho bà ấy chảy tan ra.

Bà Kay vuốt tóc cháu và kể sang những chuyện khác.

Buổi tối, Kay mặc quần áo lót, trèo lên chiếc ghế tựa gần cửa sổ và nhìn

qua một lỗ, ra ngoài trời. Vài bông tuyết rơi xuống, một bông lớn nhất bám
vào cạnh thùng gỗ. Bông tuyết lớn lên, lớn mãi, rồi biến thành một người
đàn bà mặc áo trắng dài rực rỡ, trông như dệt bằng ức triệu sợi bông nhỏ ti
có điểm sao. Trông bà ta lịch sự và đáng yêu, nhưng người bà toàn băng
giá, trông lóa cả mắt. Tuy nhiên bà ta vẫn có vẻ như một người thật.

Mắt bà như đôi sao sáng, nhìn mãi không chớp. Bà ta nhìn về phía cửa

sổ, gật đầu và vẫy tay. Kay hoảng sợ nhảy tọt xuống dưới ghế. Hình như cu
cậu trông thấy một con chim lớn bay qua cửa sổ con sát mái nhà.

Ngày hôm sau, trời rét khan. Rồi tuyết tan, mùa xuân lại tới. Mặt trời rọi

sáng, cây cỏ xanh tươi, chim nhạn làm tổ, cửa sổ mở ra và hai đứa trẻ lại ra
ngồi chơi trong cái vườn nhỏ cao tít, trên chốc các tầng gác, gần máng nước
sát mái nhà.

Hè tới, hồng trổ hoa rực rỡ. Bé Gerda đã học thuộc một bài thánh ca thi

nói đến hoa hồng, bé hát cho Kay nghe:

Hoa hồng mọc trong thung lũng,

Nơi mà Đức chúa Jesus đang phán bảo ta.

Đôi trẻ, tay cầm tay, hôn vào những bông hồng, ngắm nhìn mặt trời trong

sáng của Thượng Đế và nói với lên như là nói với chúa Jesus vậy. Những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.