Bà cụ kể chuyện nghe đến là mê! Và thỉnh thoảng bà cụ lại kể những truyện
hãi hùng đến nỗi người nghe tưởng như mặt đất tràn đầy những máu người.
Phải, các truyện ấy, tuy ghê rợn, nhưng sao mà thú vị đến thế. Dù sao,
những truyện ấy cũng đã xảy ra từ ngày xửa ngày xưa.
- Bà cụ chẳng quay trở lại gõ cửa nhà ta nữa hay sao? - Ông bạn chúng ta
nghĩ vậy.
Ông nhìn xuống những mảnh gỗ vụn màu đen rải rác trên sàn nhà. Ông tự
hỏi chẳng biết đấy có phải là những vết máu hay là những cánh hoa tang
của những ngày đau khổ.
Trong lúc ngồi trầm ngâm ông nghĩ có lẽ Truyện núp trong cọng rơm
đang bị gió xoáy tròn trong góc kia chăng? Hay là Truyện núp vào một đóa
hoa ép khô trong những pho sách lớn ở tủ sách của mình chăng?
Để được yên lòng, ông ta mở một cuốn sách mới nhất, nhưng trong cuốn
ấy không có hoa. Sách nói về truyện Holger xứ Đan Mạch và thuật lại rằng
những truyện phiêu lưu của Holger chỉ là do một thày tu người Pháp bịa ra
và là một cuốn tiểu thuyết Pháp dịch ra tiếng Đan Mạch. Cái anh chàng
Holger xứ Đan Mạch ấy làm gì có thật, do đó, không bao giờ có thể hiện về
như nhân dân Đan Mạch vẫn thường tưởng tượng, thậm chí cò người lại
tưởng tượng mình là con người ấy. Truyện Holger xứ Đan Mạch cũng giống
như truyện William Tell thôi, chẳng qua chỉ là truyền thuyết cả. Sách dẫn
giải điều đó một cách rất khoa học.
- Mặc! Cho dù thế nào cũng được, - ông bạn chúng ta tự nhủ, - chẳng có
thể có đường mòn nếu không có người qua lại.
Ông gấp sách, để vào một chỗ cũ trên ngăn tủ và tới ngửi những đóa hoa
tươi trên khung cửa sổ.
Có thể là Truyện núp trong những đóa hoa huệ đỏ viền vàng hoặc trong
đóa hồng xinh xắn, hoặc có khi trong đóa trà mi diễm lệ. Không phải! Ánh
mặt trời lấp lánh giữa hoa, nhưng Truyện nào đâu thấy!
Ông bạn tiếp tục suy nghĩ. Trong những ngày đen tối, nơi đây đã có
những đóa hoa còn đẹp hơn thế nữa, nhưng người ta đã ngắt hoa đi, tết