TRUYỆN CỔ TÍCH VIỆT NAM CHỌN LỌC - Trang 213

Người gác cổng nhà trời thấy vậy nói:

- Thời gian gặp nhau đã hết, sao hai người ngoại giới này vẫn còn ở

đây. Ra ngay!

Nói rồi người gác cổng Then đẩy ba vợ chồng, cha con ra cổng và

đóng sầm cửa lại. Ra ngoài rồi chàng ta vẫn chưa tỉnh ngộ, vẫn đuổi mẹ
con nguây nguẩy không chịu nhận.

Người vợ kéo chồng đến một gốc cây to, cạnh đó có một hồ xanh

thăm thẳm. Người vợ cố ý, muốn gợi cái gốc cây trong đó với con dao cùn
để nhớ lại thuở hàn vi của anh ta. Nhưng hắn cố ý không chịu nhớ ra mà
vẫn khăng khăng đòi quay về nhà trời.

Không còn cách nào nữa, người vợ thu lại mọi phép bùa, hóa anh

chàng trở lại nguyên hình trong bộ áo rách với con dao cùn giắt lưng đang
ngồi rũ bên gốc cây ngày nào. Rồi nàng bế con từ từ bước xuống hồ nước
bên cạnh, phần thân dưới đã biến thành đuôi thuồng luồng quẫy quẫy tung
sóng cuộn đập vào bờ, xô đến gốc cây hắn ngồi. Hắn giật bắn mình thấy mẹ
con thuồng luồng vẫy nước như muốn lôi hắn xuống hồ. Sợ quá hắn vội
trèo lên cây, nhưng run quá lại trượt tụt xuống kêu plạt plạt dọc thân cây.
Tới đất, sóng nước lại vỗ đến, hắn lại trèo, rồi tụt xuống, lại trèo. Cứ như
thế không biết bao nhiêu lần plạt plạt diễn ra, biến thành phản xạ tự nhiên,
tiếng plạt plạt (trượt trượt) lặp đi lặp lại. Dần dần anh chàng gầy tóp đi,
biến thành con nhái với cẳng chân cẳng tay dài ngoẵng và luôn mồm kêu
"plạt plạt, plạt plạt"...

** *

Lại nói chuyện người em. Đau đớn bất ngờ trước sự tàn ác của người

anh, chân người em bị thương nên chảy máu đầm đìa, cộng với sự thấm
mệt trên mấy ngày đường luôn chạy theo anh, người em ngất lịm. Tỉnh dậy,
cơn đau, cơn đói ập đến. Ngoái lại bên phải anh ta nhìn thấy một cái cây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.