TRUYỆN HAI NGƯỜI - Trang 32

- Hồ trông đẹp quá, Trâm ơi!
Hải lại nói:
- Em hãy nhìn trời mà xem kia kìa. Về phía chùa Trấn Quốc, có đến
hai ba trăm đám mây đỏ. Ở trong lòng này, ( Hải chỉ vào ngực) cũng có hai
ba trăm cảm giác đương sôi nổi vì em, em ạ.
Trâm sát vào người Hải và trả lời:
- Anh nói nghe sao mà hay thế. Em, em yêu anh lắm.
Hải thấy sướng tê tái cả người. Chàng đi bên cạnh nàng với một tâm hồn
đầy đủ. Chàng nói:
- Em ạ, hay là ta đi ra phía Hàng Đậu, tìm một cái cao lâu nào, vào ăn
đi.

Trâm và Hải vào một cái cao lầu rẻ tiền. Người ta ăn uống một cách rộn
rịp. Trâm và Hải cùng uống rượu. Thời khắc êm đềm và thú quá. Họ ngồi ở
một góc phòng; hai tay họ để trên mặt bàn; họ xa hẳn những người làm ầm
ĩ và họ có thể nói được nhiều chuyện lắm. Chuyện đủ các thứ. Hải nói:
- Anh ngồi đây mà nhớ đến cái tỉnh Hải Dương nhỏ bé khi xưa...
Hải không nói thực, nhưng chàng ngồi ở cạnh một người đàn bà và muốn
cho người đàn bà ấy, biết hết cả tâm sự mình để cho người ấy nghĩ: A! Anh
chàng trẻ tuổi này có một trái tim tốt lắm và nguyên là sinh đẻ ở một tỉnh
chứa chan tình ái và bóng mát. Chàng muốn đem tâm sự mình để chiếm
tấm lòng của Trâm:
- Anh ngồi đây mà lại nhớ đến cái tỉnh Hải Dương nhỏ bé khi xưa.
Nhà anh ở Thanh Miện và chung quanh nhà anh có vườn. Ở Hà nội, em
không thể tưởng tượng được những cái vườn như thế. Có cây cỏ, có suối
reo. Cây cỏ thì xanh, suối thì mát. Em ơi! Trâm ơi! Ước gì chúng ta được
về ở với nhau ở đấy nhỉ. Chúng ta sẽ ngồi ở bờ suối, dưới bóng cây và
chúng ta cùng cười.
Trâm nói:
- Em không biết nhà quê. Thầy mẹ em mang em ra Hà Nội từ năm em
lên bốn. Em chỉ ở Hà Nội từ đó và em không có dịp nào về quê nữa.
Hải nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.