TRUYỆN KỂ DI-GAN - Trang 121

là những người độc ác vì họ muốn cậu chết. Nhưng các chị ta yêu họ, vì thế
ta không tố giác họ và sẽ không nói gì với cha ta. Cậu hãy đi với ta. Ta sẽ
dẫn cậu đến một toà tháp. Ở đó có một căn phòng nhỏ. Ta vẫn thường đến
đấy đọc sách.

Cô nắm tay Mitrache, dẫn chú đến phòng của cô trong tháp. Bữa điểm tâm
đã được dọn sẵn trên bàn. Cô chia sẻ nó với vị khách của mình. Rồi cô tìm
những cái áo cũ, cắt cho Mitrache một bộ quần áo.

- Cậu sẽ ở đây. Ngoài ta ra, không ai vào đây. Như thế, cả vua, cả các anh
cậu, không ai biết cậu còn sống.

Mitrache đen sống nhiều năm trong tháp, chú không đến nỗi khổ. Công
chúa đến thăm hàng ngày, mang thức ăn đến cho chú. Cô dạy chú đọc, viết.
Nhờ đó chú đọc được các sách của công chúa. Hai người trở thành đôi bạn
thân.

Năm năm trôi qua. Suốt thời gian ấy, không ai biết công chúa giấu một
người trong phòng. Nhưng một hôm nhà vua tự nhủ: Con bé làm gì trong
tháp nhỉ? Tại sao nó ở trong tháp luôn vậy? Tò mò, ông đến xem. Ông rất
sửng sốt phát hiện ra con gái mình đang chuyện trò với một thằng bé da
đen.

- Mi làm gì ở đây? Mi là ai? Ông quát lên, giọng như sấm.

Vera, qua cơn sợ, liền nói:

- Đó là một chú bé dễ thương, thưa cha. Con đã tìm thấy chú và che chở
cho, vì gia đình độc ác của chú đã ném chú xuống hố để sư tử ăn thịt.

- Chuyện này xảy ra bao lâu rồi?

- Năm năm ạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.