TRUYỆN KỂ DI-GAN - Trang 124

Trong thời gian đó, Mitrache không nghi ngờ gì cả, cố sức làm việc để làm
vừa lòng viên giám mã, hy vọng được ở lại lâu đài, giành được cảm tình của
vua, và một ngày kia sẽ được phép gặp lại Vera. Chú rất lo cho nàng.

Nàng công chúa nhỏ, về phần mình, ủ ê, héo mòn vì không được gặp lại
Mitrache. Suốt năm năm, ngày nào cũng được gặp chú, cô đã quen hơi bén
tiếng và quá yêu chú.

Tối đến, viên đầu bếp bỏ thuốc ngủ vào thức ăn của Mitrache. Vera lẻn ra
khỏi lâu đài, không ai trông thấy.

Cô chạy đến khu nhà công: Mitrache ăn, ngủ trong một gian lều nhỏ sau tàu
ngựa. Người phụ việc vừa mang thức ăn đến cho Mitrache. Đang đói, chú
bắt đầu ăn thì nghe tiếng gõ cửa. Chú mở cửa, trông thấy Vera. Vui mừng
đến phát điên, chú mời cô vào trong nhà.

Vera ngồi trên chiếc phản gỗ, đồ đạc duy nhất trong gian lều.

Vera cởi chiếc khăn đựng kẹo bánh cô để dành lại cho Mitrache. Chú nói:

- Tôi muốn ăn lắm, nhưng cô phải dùng bữa với tôi cơ.

Vera không đói, nhưng nàng không muốn làm phật ý Mitrache. Nàng ăn
phần thức ăn chú dành cho. Lát sau, mi mắt của Mitrache, rồi của Vera nặng
trĩu; đầu Vera ngả xuống vai Mitrache. Chú cũng vậy, càng lúc càng buồn
ngủ. Hai người ngủ thiếp đi.

Người anh thứ ba muốn xem xem gã anh cả có thực sự giữ lời hứa không.
Hắn trườn về phía lều của Mitrache, nhòm qua khe hở của ván gỗ. Thấy hai
thân người trên phản, hắn nhẹ nhàng mở cửa vào, cúi xuống nhìn hai người
ngủ, nhận ra con gái vua bên cạnh thằng em nhỏ. Thoạt đầu hắn rất sợ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.