TRUYỆN KỂ DI-GAN - Trang 137

- Này, một bất hạnh sẽ sớm xảy ra.

Catherine giật thót người:

- Không nên nói những điều như thế. Dù sao Leila cũng là em chúng ta.

- Con ngốc tội nghiệp, mày sẽ thành gái già suốt đời nếu mày muốn.

Suzon đến thẳng phòng em nhỏ, nói dịu dàng:

- Em không thấy buồn khi cứ ở nhà một mình mãi à? Ra vườn dạo một
vòng đi.

Leila nhảy lên vui mừng.

- Em vui lòng đi với chị. Chị Catherine đâu?

- Chị ấy ngủ, Suzon trả lời.

Cô ta cầm tay Leila, dắt ra vườn. Lát sau cô ta nói:

- Lâu rồi em không ra khỏi vườn, em bé ạ... hay chúng ta vào rừng đi?

Leila thở dài:

- Em không thể. Chị biết là cha đã cấm.

- Một lần thôi, cha sẽ không nói gì đâu. Chúng mình chỉ đi một lát rồi về
ngay mà. Trong rừng nhiều thứ hay lắm.

Leila bị cám dỗ, theo chị vào rừng. Dọc đường Suzon nói chuyện vui vẻ.
Đến bờ một cái vực sâu, Suzon dừng lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.