TRUYỆN KỂ DI-GAN - Trang 140

nói dịu dàng của phụ nữ cất lên: "Cầm lấy cây vĩ cầm của anh và chơi đàn
đi, và kể lại rằng tôi đã bị một người đàn bà xấu xa, răng dài giết."

Một lời khẩn cầu tha thiết. Nhưng chơi đàn ra sao khi cây vĩ cầm của anh
đang nằm dưới đáy vực? Bất thần như trả lời cho ý nghĩ của anh, một giọng
nói cất lên từ đáy vực:

- Hãy cắt ngọn cây đỗ tùng, làm một cây vĩ cầm mới.

Anh chăn cừu tỉnh giấc. Anh dụi mắt, suy nghĩ về giấc mơ. Cuối cùng anh
tự nhủ: Giấc mơ chỉ là giấc mơ. Vì đã muộn rồi, anh tập hợp lũ cừu, lùa về
nhà.

Đêm đó anh không ngủ được. Bài hát Di-gan như theo đuổi anh. Anh lại
mơ một giấc mơ kỳ lạ. Một cô gái trẻ đẹp bước vào căn phòng của anh sau
chuồng cừu. Cô cầm một cây vĩ cầm đưa cho anh và yêu cầu anh bằng tiếng
Di-gan, cầm lấy đàn và chơi đều.

- "Sau đó, hãy đập vỡ cây vĩ cầm vào bàn. Tôi sẽ thành vợ anh..."

Hôm sau, tỉnh giấc, Lavouta vội đến bờ vực với một cái cưa trên vai. Anh
cưa ngọn đỗ tùng mang về nhà. Sau đó, anh lấy một con dao sắc, gọt gỗ.
Anh ngạc nhiên thấy gỗ dễ dàng thành hình thành dáng. Ngay tối đó thân
cây đàn vĩ cầm đã hoàn thành. Anh hỏi người đầu bếp của nam tước ruột
cừu để làm dây đàn. Anh lấy lông đuôi ngựa để làm cái vĩ. Cây vĩ cầm đã
sẵn sàng.

Lavouta đặt cây đàn dưới cằm, lướt nhẹ dây đàn. Cây vĩ cầm cất lên bài hát
của cô gái. Người giám mã chạy đến, rất ngạc nhiên.

- Ai chơi đàn và hát ở đây? Có phải anh không, Lavouta.

- Không phải tôi. Đó là cây vĩ cầm mới của tôi. Nó đàn và hát một mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.