TRUYỆN KỂ DI-GAN - Trang 256

Nàng nhìn Liechko, rất ngạc nhiên:

- Còn ngươi, ngươi là ai? Ta chưa bao giờ trông thấy ngươi. Liechko cầm
tay nàng và mở cửa. Người chủ kia bất ngờ, lùi lại. Liechko dẫn công chúa
đến chỗ vua cha nàng. Nhà vua thấy con sống lại thì vui mừng phát điên,
ông tặng Liechko nhiều quà và hạ lệnh thả người chủ.

Người thợ điêu khắc không thể quên những gì mình đã thấy qua lỗ khóa
nhưng liền ngậm tăm, không một lời với người cộng sự. Lão ta cũng ghen tị
với Liechko hơn xưa vì những quà tặng của nhà vua.

Chẳng bao lâu sau, hoàng tử nhỏ mắc một căn bệnh chết người. Một tối,
toàn thành phố vang lên tiếng chuông cầu hồn. Đứa bé đã chết. Người thợ
kia tự nhủ: Đến lượt ta thử vận may.

Lão đến gặp nhà vua, xin phép được ở lại một mình với hoàng tử chết. Nhà
vua nhớ lại rằng người cộng sự của hắn cũng đã yêu cầu ngài như thế và
Công chúa đã sống lại. Vua cho dẫn người thợ điêu khắc vào phòng khâm
liệm.

Còn lại một mình với đứa trẻ chết, lão ta rút dao trong túi, đâm mũi dao vào
tay đứa trẻ, không có gì xảy ra. Lão đâm lần thứ hai nhưng hoàng tử vẫn bất
động. Sợ quá, lão kêu lên. Quân hầu chạy vào, trói chân tay người thợ điêu
khắc, tống vào ngục. Được tin, nhà vua khép lão ta vào án tử hình. Việc
hành quyết sẽ được tiến hành ở quảng trường. Nhưng rồi đúng lúc đao phủ
sắp thi hành án thì một chàng trai trẻ tóc xoăn đen, rẽ đám đông chạy đến,
phục xuống chân vua:

- Xin Đức vua rủ lòng thương con người vô tội này, xin cho bác ta được
sống, thần hứa sẽ cứu sống lại con ngài.

Nhà vua nhận ra gã trai đã cứu sống công chúa. Ngài lệnh dừng cuộc hành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.