TRUYỆN KỂ DI-GAN - Trang 35

- Chúa gìn giữ các cụ, Kalo Dant chào.

- Chúa gìn giữ cho anh. Cụ già Di-gan chào lại. Nhưng anh làm gì ở đây?
Chúng tôi không được biết anh.

- Cháu đến từ xa. Các cụ có thể cho cháu ăn không? Cháu vừa đói vừa khát.

- Rất sẵn lòng. Mời anh ngồi xuống, cùng ăn trưa với chúng tôi.

Kalo Dant cám ơn, ngồi xuống ăn. Bữa ăn rất ngon và thịnh soạn. Sau một
lúc, Kalo Dant hỏi ai làm bữa mà ngon thế.

Hai cụ già nhìn nhau hơi lúng túng, không trả lời. Kalo Dant nhắc lại câu
hỏi.

- Cháu thấy rằng các cụ có một người nội trợ tốt. Người ấy đâu rồi. Các cụ
gọi giúp ra đây để cháu được cảm ơn về bữa ăn ngon này.

Các cụ càng lúng túng. Cuối cùng bà Di-gan nói.

- Chúng tôi không có ai cả, chúng tôi sống một mình.

- Tại sao các cụ giấu cháu con gái hay cháu gái các cụ? Các cụ có gì sợ cho
cô ta? Cháu sẽ không ăn nữa. Cháu không phải là thằng ăn mày. Nếu cháu
ưng cô ấy và cô ấy ưng cháu, cháu sẽ lấy cô ấy làm vợ.

- Nhưng chúng tôi không có con gái, không có cháu gái, ông cụ nói. Do đâu
mà anh có ý nghĩ như thế?

- Nhưng ai đã chuẩn bị bữa ăn cho các cụ? Khi các cụ về, mọi thứ đã sẵn
sàng trên bàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.