TRUYỆN KỂ DI-GAN - Trang 36

Bà cụ Di-gan nói:

- Tôi không biết ai đã chuẩn bị bữa ăn cho chúng tôi. Điều đó bắt đầu đã
một tuần nay rồi. Buổi trưa khi chúng tôi đi làm về thì bữa trưa đã sẵn sàng
trên bàn. Chúng tôi rất đỗi ngạc nhiên. Hôm sau cũng thế và từ đó tất cả các
ngày đều thế. Chúng tôi quen đi nhưng chẳng hiểu gì cả.

- Chúng tôi không lừa anh, cụ già Di-gan nói. Chúng tôi sống một mình
thật. Chúng tôi không biết ai đã mang thức ăn đến cho chúng tôi, ngày lại
ngày. Có thể là một ông tiên tốt bụng.

- Nhưng cháu đã tận mắt trông thấy cô tiên của các cụ, Kalo Dant bật ra.

Hai cụ già nhìn anh tò mò:

- Anh đã trông thấy à?

Họ có vẻ chân thực quá khiến Kalo Dant đâm nghi ngờ mắt mình.

Anh ngập ngừng nói:

- Cháu đã nhìn vào bên trong nhà và hình như đã trông thấy một cô gái trẻ.

- Cô ấy có vẻ như thế nào? Các cụ già hỏi.

- Cô ấy rất đẹp và chắc chắn là mang dòng máu Di-gan.

- Nhưng cô ấy có thể ở đâu? Bà cụ kêu lên.

- Cháu không biết. Cháu đã tìm cô ấy khắp nhà trước khi các cụ đến mà
chẳng thấy ai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.