TRUYỆN KỂ DI-GAN - Trang 61

- Tại sao không chứ! Anh Di-gan trả lời.

Anh ngốn ra-gu với bánh mì. Anh vét đáy chảo đến mức không cần phải rửa
nữa.

- Nếu ngày nào ông chủ cũng cho tôi ăn như thế này thì ông sẽ ngạc nhiên
vì những gì tôi có thể làm được.

- Được, mi sẽ được ăn như thế trong tất cả các ngày, và ta sẽ mua cho mi
quần áo đẹp và giày mới, người thợ rèn hứa.

- Nhưng tại sao ông lại cần chiếc xe ấy?

- Đó là một thử thách để ta có thể cấp giấy chứng nhận cho mi.

Anh Di-gan hăm hở bắt tay vào việc. Anh ăn bằng bốn người. Trưa, chiều,
cả ngày, anh không ngừng tay phút nào. Lò rèn đầy tia lửa. Anh hát véo
von, huýt sáo vui vẻ khi làm việc. Công việc tiến triển, thật là vui mắt khi
trông thấy.

Cuối cùng chiếc xe đã đóng xong. Người thợ cả ngắm nghía và nhận xét:
Đó là một công trình không thể đóng mau được đến thế. Vỏ xe nhẵn lì, làm
bằng một tấm sắt mỏng, không một vết xước, không một bọt khí. Càng xe
có thể đóng được mười hai con ngựa, vừa dẻo, vừa dai, bánh xe sắt quay
trên trục xe nhanh như những con cù.

Người thợ rèn đóng con ngựa hung gầy gò của ông vào xe. Con ngựa kéo
chiếc xe chẳng có gì là khó khăn. Ông ta ra thành phố, đến lâu đài nhà vua.
Một số thợ rèn cũng đưa xe của họ đến, nhưng không một xe nào vừa vững
chắc, vừa dễ điều khiển như xe của người học việc của chúng ta. Vua trả
cho người thợ rèn một món tiền lớn. Ông ta mua một đống quần áo đẹp cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.