TRUYỆN LOÀI VẬT - Trang 113

cũng rất quyến luyến lão, và một người vĩ đại nhất, thông minh nhất nước
cũng khó lòng chiếm một tình cảm như thế.

Wully không thể tưởng tượng được có người nào vĩ đại hơn Robin,

nhưng kì thật thì cả trí óc lẫn thể xác đáng giá năm silinh mỗi tuần của lão
đều thuộc quyền sở hữu một nhà tiểu công nghiệp chăn nuôi, người chủ
thực sự của bầy gia súc mà Wully trông coi.

Và khi tuân theo lệnh của con người đó - một người mà so về tính nhỏ

nhen thì sánh ngang một địa chủ địa phương - Robin lùa ba trăm bảy mươi
tư con cừu đến hội chợ Yorkshire thì trong đám ba trăm bảy mươi nhăm
con vật sống, Wully là con vật hấp dẫn nhất và sáng dạ nhất.

Cuộc hành trình suốt dọc vùng Northumberland diễn ra êm thấm.

Người ta chở cừu qua sông Tyne bằng phà và cập bến an toàn đến thành
phố South Shields mù mịt khói. Những ống khói nhà máy đồ sộ vừa mới
phun ra những cột khói đen kịt che lấp hết ánh sáng ban ngày và bao trùm
phố xá như hệt một đám mây dông, thế là bầy cừu đã tưởng dông bão sắp
nổ ra. Chúng sợ phát khiếp lên và bất chấp mọi nỗ lực của những người
canh giữ chúng bỏ chạy tản mát khắp thành phố theo ba trăm bẩy mươi tư
hướng khác nhau.

Robin phẫn nộ đến tận đáy cái tâm địa hèn mạt của lão. Lão đờ đẫn

nhìn theo bầy cừu và sau đó ra lệnh.

- Wully, tập hợp chúng lại!

Sau khi cố gắng động não một cách phi thường như thế lão không còn

lo lắng gì hơn nữa. Lão hút hết tẩu thuốc, ngồi xuống và bắt tay vào đan nốt
chiếc bít tất còn dở dang.

Wully tôn thờ Robin như vị chúa trời. Nó chạy khắp ba trăm bảy mươi

tư hướng khác nhau, tóm gọn và đưa đủ ba trăm bảy mươi tư kẻ trốn chạy
trở về căn nhà nhỏ bên bến phà trước khi Robin kịp đan xong chiếc bít tất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.