TRUYỆN LOÀI VẬT - Trang 114

Cuối cùng Wully chứ không phải Robin ra dấu rằng tất cả cừu đã được tập
hợp đông đủ. Lão chăn cừu già bắt đầu đếm cừu:... 370, 371, 372, 373...

- Wully, - lão nói với con chó bằng một giọng trách móc, - chưa đủ tất

cả! Còn thiếu một con. Tìm tiếp đi!

Và Wully vô cùng mắc cỡ lại chạy khắp thành phố tìm con cừu còn

thiếu.

Ngay sau đó một chú bé con nào đó trỏ cho Robin thấy sai lầm của

lão: tất cả ba trăm bảy mươi tư con cừu đều có mặt đầy đủ. Lão già bối rối.
Biết làm thế nào bây giờ? Lão được lệnh nhanh chóng đi Yorkshire, vả lại
lão biết rõ lòng kiêu hãnh không cho phép Wully quay trở về mà không có
cừu, có thể nó sẽ ăn trộm đâu đó một con cừu lạ đem về. Một việc tương tự
như thế đã từng xảy ra trước đây và đã gây ra bao nhiêu chuyện rắc rối khó
chịu.

Robin thấy vô cùng khó xử. Lão phải làm gì bây giờ đây? Bởi vì lão

có thể do đó mà bị mất năm silinh mỗi tuần! Quả thực Wully là một con
chó tuyệt diệu và bỏ nó thì rất tiếc, nhưng lệnh của chủ thì phải chấp hành.
Ngoài ra lại còn vấn đề, nếu như Wully cuỗm thêm một con cừu nữa đem
về đàn của lão thì ai mà biết được sẽ xảy ra điều gì với Robin ở cái nơi xa
lạ này?

Những suy nghĩ đó đưa đến kết quả là Robin quyết định bỏ rơi Wully

và tiếp tục lùa cừu đi. Lão có kết thúc tốt đẹp cuộc hành trình hay không thì
không rõ, vả chăng chuyện đó cũng chẳng có gì đáng chú ý cả.

Trong khi ấy Wully chạy khắp xó xỉnh tìm kiếm vô vọng con cừu lạc.

Nó tìm suốt ngày, và đến đêm quay trở về bến phà, đói khát, mệt mỏi và
với vẻ mặt một kẻ phạm lỗi, thì thấy chủ và bầy cừu đã biến mất khỏi đó
rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.