TRUYỆN LOÀI VẬT - Trang 281

cho phép tôi mặc quần áo và không một lần nào đuổi tôi lên ngồi trên bàn
cả. Khi bước ra khỏi phòng để đi sửa soạn bữa ăn sáng tôi đã nhận xét:

- Anh bạn Snap ạ, người khác có lẽ sẽ dùng roi gân bò để giáo dục

mày, nhưng tao lại nghĩ kế hoạch của tao tốt hơn. Các vị bác sĩ ngày nay
khuyên nên dùng hệ thống chữa bệnh gọi là "không cho ăn sáng". Tao sẽ
thử áp dụng cách đó với mày xem sao.

Cả ngày không cho nó ăn thì thật là khắc nghiệt nhưng tôi kiên quyết

làm. Nó đã cào xước toàn bộ cánh cửa khiến tôi về sau phải cho sơn lại,
nhưng đến chiều tối thì nó đã thích thú đồng ý nhận từ tay tôi một chút thức
ăn.

Không đến một tuần lễ sau chúng tôi đã trở thành bạn của nhau. Bây

giờ nó ngủ trên giường tôi mà không có ý định cắn què chân tôi nữa mỗi
khi tôi cử động chân. Hệ thống chữa bệnh gọi là "không cho ăn sáng" đã
tạo ra được sự thần kì và ba tháng sau thì chúng tôi đã gắn bó thân thiết với
nhau rồi. Anh bạn tôi thật cũng uổng công gọi nó trong bức điện là con cún
xuất sắc.

Hình như nó không có cảm xúc sợ hãi. Khi nó gặp một con chó nhỏ nó

không thèm để ý mảy may đến gã, nhưng khi nó gặp một con chó to lớn thì
nó duỗi thẳng cái đuôi ngắn ngủn ra như một sợi thừng và đi diễu quanh
con chó lạ rồi vừa kéo lê đôi chân sau vừa nghênh ngáo nhìn trời nhìn đất
hoặc nhìn ra xa chứ chẳng thèm nhìn vào gã chó đó, nhưng vẫn gầm gừ cao
giọng để tỏ ra rằng mình biết có mặt gã ta. Nếu gã chó lạ mặt không mau
mau bỏ đi thì lập tức nó ra trận chiến. Và sau trận chiến thì thường thường
là gã chó lạ đặc biệt sẵn sàng bỏ chạy. Cũng có khi Snap thất trận nhưng
chẳng có một kinh nghiệm cay đắng nào có thể gieo nổi cho nó lấy một hạt
nhỏ thận trọng nào cả.

Một bữa đang đi trên một chiếc xe ngựa vào thời gian có cuộc triển

lãm chó thì Snap trông thấy một con chó săn nòi St. Bernard to lớn như con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.