TRUYỆN LOÀI VẬT - Trang 454

nó quả là một vệ sĩ dũng cảm! Ngỗng đực sẵn sàng tử chiến với bất cứ con
gì nếu bầy con bị nguy hiểm, ít có loài chim nào bằng cỡ nó lại dán đương
đầu với nó.

Thế là đàn ngỗng con cứ mỗi ngày một lớn lên và khỏe ra. Sau ba

tháng chúng đã lớn gần bằng bố mẹ. Sau bốn tháng cánh chúng đã đủ khỏe
để bay. Giọng chúng vẫn còn nhỏ và yếu, chúng chưa có được tiếng kêu
trầm như tiếng những con ngỗng lớn. Rồi chúng bắt đầu những cuộc bay
ngắn ngang qua mặt hồ. Khi cánh chúng càng khỏe thì giọng chúng cũng
trở nên ngày một trầm hơn.

Chẳng bao lâu cái điều mà tôi mơ ước đã xảy đến: Đàn ngỗng trời bay

lên không và cất tiếng kêu. Dần dần những cuộc bay của chúng ngày một
cao hơn và xa hơn, song bao giờ chúng cũng quay trở lại hồ.

Một hôm, vào cuối tháng chín, khi lá cây bắt đầu rụng, những đàn

chim nhỏ bay qua hồ. Phía trên cao là những đàn ngỗng trời từ miền cực
bắc trên đường bay về phương nam ấm áp và tôi nghe thấy tiếng kêu
"hoong hoong" vang vang của chúng. Đàn ngỗng trời trên hồ của tôi ngước
nhìn lên, cất tiếng trả lời và lập tức xếp thành hàng trên mặt nuớc. Ngỗng
mẹ dẫn đường, nó bơi ngày càng nhanh. Nó kêu quang quác và cất tiếng
gọi, rồi cả đàn ngỗng cất tiếng kêu vang. "Hoong, hoong!" chúng kêu và
bay đi, nhập đàn với những con ngỗng trời khác đang vừa kêu "hoong,
hoong" vừa bay về phía trời nam.

"Hoong, hoong, hoong!" chúng vừa kêu vừa bay. Song lạ thay! Ngỗng

mẹ không có trong hàng. Nó vẫn còn vùng vẫy trên mặt nước hồ. Và lúc
này tiếng đàn ngỗng kêu van: "Nào, nào, cố lên!" được trả lời bằng tiếng
gọi của ngỗng mẹ và ngỗng bố: "Quay lại! Quay lại!" Thế là khi nghe tiếng
gọi của ngỗng mẹ, đàn con quay lai, lao xuống mặt hồ làm nước bắn tung
tóe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.