TRUYỆN LOÀI VẬT - Trang 464

vì đau đớn và chạy về nhà. Khi quay về chỗ cũ, thấy Rách kiễng hai chân
sau lên cố nhìn trò đùa vừa qua Môli tức giận đến nỗi dùng chân sau giáng
cho chú một cái đá khiến chú ngã lăn vào đống bùn.

Một hôm khi hai mẹ con đang ăn loại cỏ thơm lá tròn trong một thửa

ruộng gần đó thì một gã diều hâu sà xuống tìm cách bắt. Môli và Rách chạy
dọc theo một lối mòn quen thuộc và nấp vào một bụi dã tường vi nên gã
diều hâu không đuổi theo được. Dọc lối mòn này có mấy cây leo mọc. Môli
một mặt để mắt đến gã diều hâu đồng thời lập tức cắn đứt vài cây leo. Rách
quan sát mẹ rồi chạy vọt lên và cắn đứt thêm vài dây leo nữa mọc ngang
đường.

"Đúng đấy," Môli nói "bao giờ cũng phải giữ cho đường quang. Con

sẽ luôn luôn cần đến đường. Không cần rộng nhưng phải quang. Song nếu
cứ thấy cái gì giống cây leo là con cắn thì có ngày con sẽ bị sa vào bẫy
đấy."

"Cái gì hả mẹ?" Rách vừa hỏi vừa lấy bàn chân trái gãi gãi tai phải.

"Cái bẫy," Môli nói "là một vật nom giống như dây leo song nó không

mọc được. Mà nó còn tệ hại hơn tất cả bọn diều hâu trên đời."

"Con không tin rằng nó có thể bắt được con." Rách vừa trả lời vừa

nhổm hai chân sau và hếch cái cằm lên cọ vào một thân cây nhẵn nhụi. Khi
một chú thỏ hành động như vậy có nghĩa là chú không còn là một đứa trẻ
nít nữa. Mẹ chú quan sát chú và cũng hiểu điều đó.

V

Trong dòng nước chảy có chứa đựng phép màu. Ai là người chẳng biết

hoặc chẳng cảm thấy điều đó. Người du khách bị khát trên sa mạc không
chịu uống gì nhưng khi thấy một dòng nước chảy tươi mát thì anh ta uống
thỏa thuê.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.