TRUYỆN LOÀI VẬT - Trang 49

- Đừng đưa, đừng đưa, nó là của con! - cô bé kêu lên - Tự nó chạy đến

với con cơ mà. Không được giết nó!

Người chủ trại lưỡng lự.

- Chúng tôi sẽ cư xử một cách chính trực với nó. - một người thợ săn

an ủi - Chúng tôi sẽ để nó chạy trước một đoạn xa hơn khoảng cách lúc
chúng tôi đuổi kịp nó tại đây.

Người chủ trại vội vã bỏ đi để khỏi phải chứng kiến sự việc xảy ra. Có

lẽ ông có thể quên được con thú bất hạnh bị đuổi bắt đến tìm chốn nương
thân trong nhà ông, nhưng ông không đủ sức quên tiếng kêu con trẻ lúc nào
cũng như vẳng bên tai ông: "Các người không có quyền, không có quyền!
Nó là của tôi! Ôi ba ơi! Họ sẽ giết chết nó! Ba ơi, ba thân yêu ơi!"

Và không phải chỉ trái tim người cha mới in dấu vết sâu đâm tiếng thét

trẻ con tuyệt vọng đó.

XX. Dòng sông và bóng đêm

Nhưng những người đi săn vẫn mang Domino đi. Họ thả nó ra và cho

chạy trước khoảng một phần tư dặm theo đúng thỏa ước rồi thả ba chục con
chó khỏe mạnh cho đuổi một con cáo đã bị vắt kiệt sức - việc đó họ gọi là
"xử sự một cách chính trực"! Thung lũng lại vang lừng tiếng chó sủa.
Domino lại nhảy chồm chồm trên tuyết dày ẩm ướt, và thoạt đầu nó còn
chạy được khá xa về phía trước.

Nó chạy hết thung lũng kéo dài của suối Benton, qua sườn đồi, vượt

cả đỉnh đồi và đã bắt đầu chạy vòng trở lại, thì thình lình chính con chó
Ghechia đáng nguyền rủa lao vút ra từ sân một trang trại và nhập bọn với
bầy chó đang đuổi theo con cáo. Chàng thiếu niên cao lớn kêu lên thân
thiện, chào đón sự xuất hiện của con chó. Domino làm sao thoát thân nổi
khi kẻ địch của nó tiếp nhận thêm lực lượng thứ ba mới tinh như thế. Chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.