TRUYỆN NGẮN 100 CHỮ - Trang 54

Bố đau lưng, nằm lo ngay ngáy, còn hơn chục bao cà phê ai xay, ai phơi?
Nhà neo người, hai con đi học, mẹ lương còm, bố tần tảo làm thêm. Trồng
cà phê, mưa lầy nắng cháy. Gần sáu mươi, bố chẳng quản thân gầy. Áo rách
lưng, mót từng hột cà phê, bố muốn cho con có thêm cái quần, cái áo. Rẫy
rỗi việc, bố lại ao cá, vườn rau. Bảo đừng cố sức, bố chỉ cười: Làm cho vui,
con à! .
Trưa nay, cơn mưa dông bất chợt, con quặn lòng, bố lại gượng cơn đau...

CHIẾC TÃ CŨ

NGUYỄN THỊ BÍCH PHỤNG
Mẹ nghèo chỉ có thằng út là con trai. Thằng út lớn thi đậu làm quan trên
tỉnh. Sợ mẹ nghèo ăn nói bổ bã nên để mẹ lại quê. Mẹ nhớ buồn ra cửa
ngóng con tay cầm chiếc tã cũ rách mèm. Thằng út thua lỗ đi tù. Mẹ đi
thăm tay cầm chiếc tã cũ lau nước mắt.
Ngày thằng út ra tù - mẹ đã lẫn, tay luôn cầm chiếc tã cũ âu yếm: Út cha
mẹ ngoan nào!

BA

LÊ HOÀNG ĐÔNG PHƯƠNG
Lớp 12. Tôi không có thời gian để về nhà xin tiền ba như hai năm trước. Vì
thế ba phải đích thân hàng tuần đem tiền xuống cho tôi: Từ nhà tới nơi tôi
trọ học cách l5km. Nhà nghèo không có xe máy ba phải đi xe đạp. Chiếc xe
gầy giống ba.
Tôi chuẩn bị mua hồ sơ đăng ký thi đại học, không có thời gian về tôi lại
nhắn ba. Lần này sau khi đưa 100 ngàn cho tôi, ba hỏi: Còn dư được đồng
nào không con tôi đáp Dạ dư 4 ngàn ba ạ . Cho ba 2 ngàn để lỡ xe hư như
lần trước thì có mà sửa . Ba đi rồi, tôi nhìn theo, nước mắt rưng rưng.

VỀ QUÊ ĂN TẾT

PHẠM HOA PHƯỢNG
Cầm chứng chỉ cử nhân luật trong tay, và sau bao lần xin việc, tôi đã đi làm
được ở Công ty bao bì Thành phố.
Nhận 800.000đ lương, năm nay tôi quyết định về quê ăn tết. Tính toán cả
mấy ngày để mua quà cho bố, cho mẹ, cho em, cho cháu.
Khi xe lăn bánh bỗng giật mình, không biết khi hết tết vào lại Thành phố đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.