TRUYỆN NGẮN 100 CHỮ - Trang 77

MONG CHỜ

NGUYỄN HỒNG XUYẾN
Nhà có năm đứa con: ba trai, hai gái. Ngày lũ nhóc còn nhỏ, nghịch phá
như quỷ sứ và hay giành đồ nhau, lên ăn cơm giành chén, đũa, tối ngủ
giành gối, mền. Nhà nghèo vách lá, bọn chúng đi từ trước ra sau đều có
thói quen lấy tay dí vào vách kêu xào xào, chẳng bao lâu tấm vách tả tơi.
Cha mẹ nhìn nhau ngao ngán, mong tụi nó lớn.
Giờ giàu, nhà xây bằng tường, tụi nó tứ tán lo xây sự nghiệp, một thằng
vừa chết. Nhà vắng thênh thang. Cha mẹ nhìn nhau ngao ngán, mong tụi nó
về.

BÓNG NẮNG, BÓNG RÂM

NGUYỄN THÊN Ý
Con đê dài hun hút như cuộc đời. Ngày về thăm ngoại, trời chợt nắng, chợt
râm. Mẹ bảo:
- Nhà ngoại ở cuối con đê.
Trên đê chỉ có mẹ, có con.
Lúc nắng, mẹ kéo tay con:
- Đi nhanh lên, kẻo nắng vỡ đầu ra.
Con cố.
Lúc râm, con đi chậm, mẹ mắng:
- Đang lúc mát trời, nhanh lên, kẻo nắng bây giờ.
Con ngỡ ngàng: sao nắng, râm đều phải vội?
Trời vẫn nắng, vẫn râm...
… Mộ mẹ cỏ xanh, con mới hiểu: đời, lúc này cũng phải nhanh lên.

HẾT

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.