TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 119

Mưa dầm

NHỮNG HẠT MƯA LỚN rơi lộp bộp vào cửa sổ màu tối sẫm. Đấy là một
trong những cơn mưa tai quái nơi nhà nghỉ mùa hè ngoại ô, những cơn mưa
khi bắt đầu rồi, thường kéo dài hàng tuần lễ, chừng nào người đi nghỉ rét
cóng, quen với cảnh ấy, hoàn toàn chìm đắm trong cảm giác chán chường.
Tiết trời lạnh, không khí ẩm ướt khó chịu. Bà nhạc viên trạng sư Alếchxây
Xtêpanứts Kơvasin và vợ anh là Nađegiơđa Philíppốpna mặc áo bành tô
không thấm nước và trùm khăn san, ngồi sau chiếc bàn lớn trong phòng ăn.
Vẻ mặt bà già như muốn nói, nhờ trời, bà được ăn no nê, mặc đầy đủ, chẳng
bệnh tật ốm đau gì, bà gả cô con gái duy nhất cho một người tử tế và bây
giờ bà có thể yên tâm mà bói bài; con bà là một cô gái thâm thấp, đẫy đà,
tóc màu vàng, tuổi chừng hai mươi, khuôn mặt xinh xẻo xanh xao, cô ta
ngồi tỳ khuỷu tay lên bàn mà đọc sách; nhìn qua đôi mắt cô có thể thấy rằng
cô không chỉ đọc sách mà còn nghĩ đến một điều gì riêng tư mà trong sách
không có. Cả hai người đều im lặng. Mưa vẫn rơi đều đều, từ phía nhà bếp
nghe rõ những tiếng ngáp dài của mụ bếp.

Bản thân Kơvasin thì không có nhà. Vào những ngày mưa, anh không đi ra
nhà nghỉ mà ở lại trong thành phố; thời tiết ẩm ướt ở nhà nghỉ ngoại ô ảnh
hưởng xấu tới bệnh viêm phế quản của anh và cản trở anh làm việc. Anh
luôn giữ ý kiến cho rằng cái vẻ u ám của bầu trời và những giọt mưa trên
kính cửa bao giờ cũng lấy mất đi ở con người nghị lực làm việc và đem lại
một cảm giác buồn rầu. Còn ở thành phố, nơi đầy đủ tiện nghi hơn, những
cơn mưa dầm hầu như không làm ai để ý.

Sau hai lần bói bài, bà già thu cỗ bài lại và nhìn người con gái.

- Mẹ cứ thử đoán mãi, liệu không biết ngày mai trời có đẹp lên không và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.