TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 181

- Ra đây, cậu, - ông ta nói khe khẽ, - ra đây mà xem con gấu! Khiếp lắm, dữ
lắm! Chà!

Iegoruska đã buồn ngủ lắm rồi. Nó uể oải đứng dậy lê gót theo Moixây
Moixêíts để đi xem gấu. Nó bước vào một căn phòng nhỏ: ở đây, chưa trông
thấy gì nó đã thấy khó thở vì một mùi gì chua và mốc, ở đây còn nồng nặc
hơn ở ngoài phòng lớn nhiều, và có lẽ chính từ chỗ này mà nó lan ra khắp
nhà. Một nửa căn buồng bị một cái giường lớn choán hết, trên giường phủ
một tấm chăn bông chần thô cáu bẩn, nửa kia thì dành cho một cái tủ ngăn
và mấy đống quần áo cũ đủ các loại, từ những chiếc váy hồ cứng cho chí
những cái quần và dải treo quần của trẻ con. Trên tủ ngăn có một ngọn nến
mỡ bò cháy leo lét.

Thay cho con gấu đã hứa, Iegoruska trông thấy một bà Do Thái to béo, tóc
xõa lòa xòa, mặc áo phơlanen màu đỏ có chấm đen, bà ta đang vần cái thân
hình một cách nặng nhọc trong cái khoảng hở giữa cái giường và cái tủ
ngăn, phát ra những tiếng thở kéo dài, rên rỉ, như thể bà ta đang đau răng
vậy. Trông thấy Iegoruska, bà ta làm ra một vẻ mặt mếu máo như khóc, thở
một tiếng rõ dài, và nó chưa kịp định thần thì bà đã đưa vào sát mồm nó
một mẩu bánh mì phết mật.

- Ăn đi cậu bé, ăn đi! - bà ta nói. - Cậu ở đây chẳng có mẹ, chẳng có ai cho
cậu ăn cả. Cậu ăn đi.

Iegoruska cầm lấy ăn, tuy sau những miếng đường phèn và những chiếc
bánh rắc hạt anh túc mà nó vẫn ăn hàng ngày ở nhà, nó chẳng thấy có gì
ngon trong chút mật có lẫn cả sáp ong và cánh ong đến một nửa. Nó ăn, còn
Moixây Moixêíts và bà Do Thái thì nhìn nó và thở dài.

- Cậu đi đâu thế cậu bé? - bà Do Thái hỏi.

- Đi học ạ, - Iegoruska nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.