TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 179

- Trời ơi là trời... - ông ta rên rỉ giữa tiếng cười. - Cho tôi thở với... Buồn
cười quá chừng, đến nước này thì... ôi... đến chết mất.

Ông ta vừa cười vừa nói, nhưng đồng thời cũng e sợ và ngờ vực liếc về phía
Xolomon. Xolomon vẫn đứng nguyên ở tư thế cũ, và cười nụ. Cứ trông đôi
mắt và nụ cười của hắn, có thể thấy là hắn khinh bỉ và căm ghét thực sự,
nhưng tâm trạng đó ít ăn nhập với cái dáng chim bị vặt lông của hắn đến nỗi
Iegoruska có cảm giác là hắn cố ý chọn cái tư thế có vẻ khiêu khích như
vậy, cái vẻ mặt chua cay, khinh bỉ như vậy để đóng vai hề mua vui cho các
khách quý.

Sau khi im lặng uống hết khoảng sáu chén trà, ông Kudmitsốp dọn sạch một
khoảng trên bàn ở trước mặt ông ta, lấy một cái túi ra - chính cái túi mà ông
dùng để gối đầu khi nằm ngủ dưới chiếc xe ngựa - cởi nút dây buộc và rũ
ngược nó xuống. Từ trong túi đổ xuống bàn một đống giấy bạc buộc thành
từng xấp.

- Trong khi hãy còn thì giờ, ta thử đếm một chút đi cha Khrixtophor ạ, -
Kudmitsốp nói.

Trong thấy tiền, Moixây Moixêíts ngượng nghịu đứng dậy và ra điều mình
là người tế nhị không muốn biết những điều bí mật của kẻ khác, ông ta rón
rén ra khỏi phòng, hai tay đung đưa. Xolomon vẫn đứng nguyên chỗ cũ.

- Giấy một rúp thì mỗi xấp bao nhiêu? - cha Khrixtophor mở đầu.

- Mỗi xấp năm mươi rúp... Giấy ba rúp thì mỗi xấp chín mươi rúp... Giấy
hai mươi nhăm và một trăm thì mỗi xấp một nghìn rúp. Cha đếm độ bảy
nghìn tám trăm rúp cho Varlamốp, còn tôi sẽ đếm cho Guxevíts. Nhưng cha
xem cẩn thận đừng đếm nhầm đấy...

Iegoruska chưa hề bao giờ trông thấy nhiều tiền như thế ở trên bàn. Số tiền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.