TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 222

lửa; bóng của Xtépka chờn vờn trên người hắn, thành thử khuôn mặt đẹp
trai của hắn khi thì tối đen lại, khi thì sáng bừng lên... Kiriukha và Vaxia
lững thững cách đấy một quãng xa xa, kiếm thêm cành khô và cỏ héo để
đun bếp. Iegoruska hai tay thọc vào túi đứng cạnh lão Pantelây xem lửa
ngốn cỏ.

Mọi người đều nghỉ ngơi, suy nghĩ điều gì, thỉnh thoảng liếc nhìn cây thánh
giá phản chiếu những ánh lửa đo đỏ chập chờn. Cảnh ngôi mộ lẻ loi có một
cái gì buồn bã, mơ mộng và hết sức nên thơ... Có thể nghe rõ cái im lặng
của nó, và trong cái im lặng này người ta cảm thấy có sự hiện diện của linh
hồn con người vô danh đang nằm yên dưới cây thánh giá. Yên nghỉ giữa
thảo nguyên, hồn người ấy có thanh thản không? Trong đêm trăng thanh
vắng hồn có buồn không? Còn cảnh thảo nguyên quanh mộ thì có vẻ rầu rĩ,
hiu quạnh và trầm ngâm, cỏ xem ra có buồn hơn mọi nơi và hình như tiếng
dế ri rỉ cũng dè dặt hơn... Và không có một người qua đường nào lại có thể
không tưởng niệm tới cái linh hồn cô đơn kia và không ngoái lại nhìn ngôi
mộ cho đến khi nó lùi xa về phía sau và chìm hẳn trong sương mù...

- Ông ơi, cây thánh giá cắm ở đây để làm gì thế hả ông? - Iegoruska hỏi.

Lão Pantelây nhìn cây thánh giá, rồi nhìn Đưmốp và hỏi:

- Mikôla này, đây có phải là chỗ mấy tay thợ gặt giết chết hai cha con người
lái buôn không nhỉ?

Đưmốp uể oải chống tay nhổm người lên, nhìn ra đường và đáp:

- Đúng đấy...

Im lặng một lúc. Kiriukha vò một mớ cỏ khô kêu soàn soạt, nắm nó lại cho
gọn rồi đút xuống dưới cái nồi. Lửa bùng lên sáng rực. Một đám khói đen
trùm lên khắp người Xtépka, và bóng cây thánh giá trườn nhanh trên quãng
đường cái cạnh đoàn xe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.